HỒ SINH TỬ - Trang 412

một lần hiếm hoi hắn lên một chuyến xe bus, gặp được một thiếu niên quái
lạ.

Thiếu niên đó tựa hồ nhận ra hắn, rồi hắn cũng nhận ra thiếu niên ngay sau
đó. Lần đó quả thực là nhục nhã, nếu không phải là xe đã vào bến, lại thêm
trên xe đông đúc người thì hẳn là đã bị thằng oắt con tên là Tư Vọng đó
tóm được mất rồi.

Hắn rơi vào kết cục phải lưu lạc như ngày hôm nay, chẳng phải do thằng
nhãi đó ban cho hay sao?

Tám năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy Tư Vọng, trong lòng hắn bỗng dâng
lên nỗi sợ hãi vô hình. Sau đó, hắn lại gặp mẹ của thằng nhãi, càng giống
như bừng tỉnh từ cơn ác mộng nửa đêm. Điều càng khiến hắn không ngờ tới
được là, đứa trẻ này đến nhà hắn, trở thành con nuôi của hắn. Lẽ nào là bởi
hắn và vợ không có con?

Thực tế thì, hắn biết mình có khả năng vĩnh viễn không thể nào có con,
nhưng trước năm 30 tuổi hắn là một gã trai tinh lực sung mãn, cũng từng
làm cho người phụ nữ khác mang thai, sao có thể nhanh chóng trở thành
phế vật như thế được? Hắn cứ luôn đi tìm nguyên nhân - cho đến khi có
người đem lọ thuốc chứa LHRH, cũng là kích thích tố tăng cường giải
phóng hormone tạo hoàng thể đặt trước mặt mình, hắn mới biết nhiều năm
nay vợ đã âm thầm bỏ thuốc hại mình.

Giây phút đó, hắn muốn giết chết cô ta.

Dẫu rằng trước giờ hắn chưa từng tin đứa trẻ đó, cũng nhận định rằng cái
gã tên là Mã Lực thực ra là một kẻ bỉ ổi đầy dã tâm, nhưng vì muốn báo thù
vợ, hắn bắt buộc phải thực hiện kế hoạch của Mã Lực.

Cho nên, hắn khiến cho công ty gia tộc vợ phải phá sản, tiện thể cũng
chuyển mấy chục triệu tệ vào túi riêng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.