HỒ SINH TỬ - Trang 414

Bị người hãm hại, khuynh gia bại sản, nghèo khó tha hương... bị cảnh sát
bắt được sẽ bị xử tử, có lẽ đều chẳng là gì nữa, bởi điều tiếc nuối lớn nhất
tự đáy lòng hắn chính là đời này hắn phải khốn khổ đơn độc, chẳng lẽ hắn
chẳng thể có đứa con nào nối dõi hay sao?

Hắn nhớ lại người bạn gái đã chia tay mười tám năm trước, cô ấy đã bị hắn
ruồng bỏ khi bụng chửa vượt mặt, cũng chính hắn cương quyết đòi bỏ đứa
bé, còn cho cô một khoản tiền lớn làm phí chia tay.

Giờ nhớ lại, hắn thực sự muốn một dao đâm chết mình đi cho rồi.

Mùa đông năm 2013, không khí gần như đã đông kết thành băng.

Nếu không phải trong danh bạ của hắn vẫn còn lưu lại địa chỉ của cô, thì e
rằng cả đời này hắn cũng chẳng bao giờ đến cái thị trấn bé tẹo này. Đến
trước khu nhà rách nát, nhìn thấy cô, người đã từng ân ân ái ái với hắn, từ
một cô gái yểu điệu trở thành một phụ nữ trung niên sồ sề phốp pháp. Hình
như hắn đã quên mất tên cô, nhưng không hiểu sao trong lòng cứ dội lên ba
chữ - Trần Hương Điềm, cùng với biết bao nhiêu cảnh tượng của lần đầu
gặp gỡ mười chín năm về trước.

Hôm qua, người phụ nữ 40 tuổi ấy dắt theo một thiếu niên cao gầy ra ngoài.
Thiếu niên ấy hình như khoảng 17, 18 tuổi, gương mặt và ngũ quan có vài
phần quen thuộc, chỉ có ánh mắt u uất mà đầy tử khí.

Trên trán cậu thiếu niên có một cái bớt màu xanh nhạt.

Trái tim gã đàn ông bỗng đập mạnh, hắn lén lút mở hòm thư nhà cô, phát
hiện ra tên thằng bé - Lộ Kế Tông.

Chương 3

Đêm giao thừa năm 2013.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.