HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 101

— Đã lâu lắm rồi. Vâng.
— Hai chục năm ư?
— Nhiều hơn.
— Ba chục năm ư?
— Nhiều hơn.
— Gặp ở Paris ư?
— Vâng, ở Paris.
— Bà gặp ông ta trên phố nào ở Paris?
— Tôi đã cùng đi Bruxelles với ông ấy và chúng tôi đã sống ở đấy một

năm. Có thể là ít hơn, tôi không nhớ nữa.

— Lúc ấy ông ta đã mang tên Bouvet rồi ư?
— Không. Tôi chưa bao giờ nghe thấy cái tên ấy. Lần đầu tiên tôi thấy

nó trên báo. Cũng là ông ấy thôi.

— Khi bà biết ông ấy thì ông ấy tên là gì?
Bà ta lại lo ngại nhìn người nằm giường bên.
— Tôi cho rằng bà cứ nói hết với ông ấy, bà Blanche. - Bà gác cổng nói.
— Ông ấy đã đổi tên.
— Khi nào?
— Trước khi chúng tôi rời Paris.
— Tên đầu tiên của ông ta mà bà biết là gì?
— Là Gaston... Gaston Lamblot...
— Tên sau đó...
— Ông ấy tên là Pierron.
— Tại sao ông ta lại đổi tên?
— Tôi không biết.
— Còn bà?
— Ở Bruxelles người ta gọi tôi là bà Pierron.
— Hai người đã kết hôn ư?
Bà ta ngập ngừng. Bà vẫn lơ đãng gọt khoai và ông Beaupere sợ rằng bà

sẽ bị đứt tay.

— Không. Mọi người cứ tưởng như vậy thôi.
— Là những người nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.