HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 15

nên người ta đăng nó trên trang nhất: Ông Bouvet nằm trên vỉa hè, một tay
gập lại, và xung quanh ông là những tấm ảnh của thành phố Epinal rất nét,
nhìn vào là người ta có thể biết ngay.

— Bà đã xem báo chưa, bà Jeanne?
Một người hỏi bà gác cổng.
— Người chụp ảnh là người tốt bụng, đã chụp ông ấy khi vừa tắt thở, có

thể là chưa chết hẳn, đúng không?

Ông René Bouvet, một ông già ham sách như mọi người trên bến cảng

đều biết đã đột ngột từ trần khi ông đang xem những tấm ảnh. Ở một góc
tấm ảnh người ta còn nhận ra chiếc váy của bà bán sách và cả cuộn len của
bà ta nữa.

○○○

Năm giờ chiều, bầu không khí trở nên nặng nề, và lá cờ ở trước đồn cảnh

sát xây bằng đá màu xám ở Poissy như đang ủ rũ. Một chiếc xe taxi màu
xanh đỗ lại. Người cảnh sát đứng gác thấy một bà đứng tuổi, mặt có vẻ bối
rối, xuống xe.

— Tôi muốn gặp ông cảnh sát trưởng.
Người gác để bà ta đi qua. Anh ta biết viên cảnh sát trưởng vừa đi ra,

nhưng cái đó chẳng liên quan gì đến anh cả. Nhiều người ngồi trên những
chiếc ghế dài đặt sát vào tường trên đó có những bản thông báo.

— Yêu cầu anh báo tin cho ông cảnh sát trưởng.
Bà ta ăn mặc sang trọng, mang những đồ trang sức trên cổ, trên tai, trên

những ngón tay, nhưng người cảnh sát lại nhìn vào cuốn sổ.

— Ông cảnh sát trưởng hiện không ở đây.
— Ai thay thế ông ta?
— Người thư ký. Anh ấy đang bận. Mời bà ngồi.
Bà ta không ngồi vì những người ở đây sạch sẽ một cách đáng ngờ vực.

Bà ta đứng, đập ngón tay vào chiếc quầy ngăn cách những người ngồi chờ
với người trung sĩ cảnh sát. Bà ta sốt ruột đợi nửa tiếng đồng hồ khiến
những người ngồi chờ cảm thấy thích thú vì đây là một phụ nữ đã đứng tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.