HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 18

— Bà đi đâu và hỏi ai?
— Về câu chuyện người vừa qua đời - Người cảnh sát nói - Bà đây nói

người có ảnh đăng trên báo là chồng bà.

Có thể nói có những tia lửa hắt ra trong những con mắt của hai người

phụ nữ.

— Chắc chắn là bà đã nhầm.
— Còn tôi, tôi tin chắc là mình không nhầm.
— Xin mời các vị đi theo tôi.
Bà Jeanne gầy gò đi lên cầu thang trước, chiếc cầu thang mà bà đi lên, đi

xuống không biết bao nhiêu lần trong ngày hôm nay. Thỉnh thoảng bà quay
lại nhìn bà khách tới thăm với vẻ thách đố.

— Tôi có đi nhanh quá không?
Cả ba người đều thở hổn hển khi lên tới lầu ba.
— Khoan đã, để tôi đi thắp nến.
Từ sáng nay bà luôn luôn có một bao diêm trong túi chiếc tạp dề, và

người ta đã gắn hai cây nến phía cuối giường làm cho căn phòng trở thành
phòng tang lễ.

— Xin mời vào.
Mũi của ông Bouvet đã xẹp lại và bộ mặt đã hốc hác hơn, da đã trắng

muốt và một nụ cười mơ hồ còn phảng phất trên đôi môi, như khi người ta
mang ông đến cửa hiệu thuốc.

Bà Marsh không nói gì, bà có vẻ choáng váng vì cái cảnh tranh tối tranh

sáng, vì hai cây nến và nhánh hoàng dương. Bà ta cầm lấy tay người cảnh
sát và vỗ vào khoảng không một dấu gạch chéo.

— Thế nào? - Viên thanh tra hỏi.
Bà ta ngập ngừng.
— Tôi tin chắc đây là ông ấy - Bà ta nói một cách không mấy chắc chắn.
Bà ta vội vàng nói thêm:
— Hãy nhìn bắp chân phải của ông ấy. Xem có ngôi sao không...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.