HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 19

2

T

rong lúc đụng vào chiếc khăn trải giường, viên thanh tra cảm thấy

khó chịu với bầu không khí ở đây, với sự có mặt của hai người phụ nữ mới
quen biết nay đã là những kẻ thù hung ác của anh.

— Bà có thể mở cửa sổ ra được không?
Và bà gác cổng trả lời với vẻ coi thường bà Marsh.
— Tôi thấy cái đó là không tế nhị với người chết lắm.
Anh ta mở một công tắc điện nhưng trong phòng cũng không sáng sủa

hơn trong khi đó ngọn lửa của những cây nến vẫn nhảy múa. Viên thanh tra
đã ba chục tuổi, có một con gái ba tuổi và người vợ sắp sinh đứa tiếp theo;
có thể là anh phải gọi điện thoại về đồn báo cáo về công việc ở đây.

Chính bà gác cổng là người nóng nảy nhất trong hai bà. Bà ta đi qua mặt

bà khách tới bên người cảnh sát.

Có phải vì người chết đang mặc một áo sơmi trong nhà màu trắng hoặc

một áo smoking không? Khi vén ống quần người chết lên, viên cảnh sát
nhận ra tuy vóc người nhỏ bé nhưng ông Bouvet có những bắp thịt nổi rõ.

— Ông ấy có một vết sẹo phía dưới đầu gối - Anh tuyên bố.
— Ông nói gì? Vết sẹo hình ngôi sao ư?
Đây chỉ là danh từ. Đây là vết sẹo có nhiều nhánh. Bà gác cổng không

nói gì, bà đắp điếm lại cho người qua đời và tắt ngọn đèn điện.

— Cần phải có giấy tờ nữa - Bà Marsh nói trong khi đi vào phòng khách

lờ mờ sáng.

Bà Jeanne vội vàng đi theo.
— Không được động chạm vào các đồ vật đã được niêm phong.
— Ai niêm phong? Tại sao lại niêm phong? Đây là chồng tôi. Chúng tôi

không ly hôn. Ngược lại...

Người phụ nữ gầy gò kia bực mình, tắt nến rồi quét dọn căn phòng trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.