HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 27

— Bà nói rằng chồng bà đã thay đổi; vậy thay đổi như thế nào?
— Ông ấy có đến năm chục bộ complet trong tủ áo. Ngoài bản thân ông

thì không ai được đánh giày cho ông ấy.

— Ông ta có mang người hầu sang Congo không?
— Không, ở đấy tôi gặp một ông Marsh vận pyjama, đội mũ trắng, lái

một chiếc xe bị tháo tung chạy trong rừng rậm. Hầu hết thời gian ông ấy
không nghỉ ở khách sạn mà sống trong những túp lều của người bản xứ và...

— Xin bà nói tiếp.
— Trong lều nào cũng có một hoặc nhiều phụ nữ da đen, một vài người

đang cho con bú.

— Bà có đánh ghen không?
— Không. Chúng tôi vẫn là bạn tốt của nhau. Tôi chỉ buồn khi thấy ông

ấy sa đọa đến như vậy.

— Ông ta có kiếm được nhiều tiền không?
— Rất nhiều. Việc khai thác vàng ở mỏ Ouagi đạt hiệu suất rất cao khiến

ông ấy có một thị trấn nhỏ ở vùng trung tâm với một bệnh viện và một
trường học...

— Và ông bà đã chia tay nhau một cách vui vẻ ư?
— Vâng.
— Chồng bà không quan tâm đến con gái mà bà mang theo ư?
— Ông ấy khen nó kháu khỉnh nhưng nói khí hậu ở đấy không tốt, nên

mang nó về Sacre Cocur.

— Ông ta mất tích trong những điều kiện nào?
— Chỉ một điều kiện: đơn giản là ông ấy mất tích thôi. Tôi viết thư cho

ông ấy nhưng không nhận được thư trả lời. Tôi đã viết rất nhiều thư. Cả
ngân hàng của tôi nữa vì họ không nhận được tiền gửi. Chúng tôi gửi thư
cho chính quyền ở Ouelé và người ta trả lời là Samuel Marsh đi mà không
báo tin cho ai cả.

— Thế còn việc khai thác mỏ thì sao?
Ông luật sư trả lời:
— Chúng tôi đã tới đó. Đã mười tám năm nay thân chủ của tôi và tôi cố

gắng giành quyền sở hữu cái mỏ đó. Đây là một vấn đề phức tạp, cái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.