HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 35

— Cha tôi là người buồn rầu và kín đáo ư?
— Không, thưa cô, ông già tỏ ra rất sung sướng.
— Cha tôi có nhận được thư từ gì không?
— Không bao giờ.
— Và... nói thế nào nhỉ... cha tôi có túng thiếu không?
Vừa nói cô ta vừa nhìn xung quanh. Ông Ferdinand vừa thức giấc và đi

vào nhà tắm.

— Ông già không thiếu một thứ gì. Ông ấy rất sung sướng. Buổi sáng,

sau khi dùng những món mà tôi chuẩn bị cho ông, ông nằm trên giường và
đọc báo. Sau đó, vận quần áo, ông cụ xuống nhà chào tôi rồi đi dạo. Trong
khi đó, tôi thu dọn và quét tước căn hộ. Công việc không nhiều nhặn gì.
Qua cửa sổ, tôi thấy ông cụ để hầu hết thời gian trong các quầy sách cũ.
Ông cụ quen với mọi người bán hàng và nói chuyện với họ.

— Ông ấy có mua những sách quí, hiếm không?
— Không mua sách, chỉ thấy mua tranh ảnh. Có lúc ông cụ đến Đại lộ

Saint Michel để mua xúc xích và trở về với những gói nhỏ trên tay. Ông cụ
đứng trước cửa sổ để ăn.

— Ông ấy có dùng rượu vang không?
— Không bao giờ dùng rượu vang cũng như mọi loại rượu khác. Chỉ

uống nước lọc. Và cà phê nữa, hai tách mỗi ngày.

— Ông ấy có hay ốm đau không?
— Ông cụ uống thuốc viên đựng trong một chiếc hộp để trong túi,

nhưng tôi không thấy ông ấy ốm bao giờ, trừ chứng thấp khớp. Trong hai
năm vừa rồi ông cụ phải nằm bẹp trên giường ba lần. Còn thường ngày thì
trưa đến, sau khi ăn, ông cụ ngủ một giấc, tiếp đó ông cụ đi dạo vào mùa hè
và trở về nhà trước chín giờ tối.

— Ông ấy có tiếp khách không?
— Không bao giờ.
— Bà tin chắc rằng cha tôi không bao giờ nói về tôi chứ? Tên tôi là

Nadine.

— Không, thưa cô.
— Trong đồ đạc của ông ấy bà có thấy tấm ảnh một bé gái không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.