HỒ SƠ MỘT ĐIỆP VIÊN - Trang 98

và ở nhà chúng tôi có bị đói không?

— Khi bà nói việc bọn Đức đến khám nhà thì thái độ anh tôi như thế

nào?

— Ông ấy cười. Cái cười có vẻ giễu cợt. Sau đó ông ấy kể thời gian đi di

tản ông ấy sống trong một trang trại ở Dordogne. Ông ấy nói mình đã giúp
đỡ chủ trại trong việc trồng trọt. Tôi tin chuyện này vì tôi thấy hai bàn tay
ông sần sùi và chân còn đi đôi giày lớn của nông dân. Ông ấy kể về cuộc
sống ở trang trại vui vẻ như thế nào khiến tôi phát ghen lên... Bà nói xem!
Tôi cho rằng hôm nay họ phải trả ông ấy cho chúng ta, đúng không? Vì đây
là anh trai bà nên họ chẳng có lý do gì để giữ ông ấy ở đấy.

Cặp mắt của bà Jeanne trở nên nghi hoặc.
— Bà có cho rằng đây là nơi tốt nhất để...
Bà Lair đang tìm danh từ. Gọi là tang lễ thì to tát quá, nhưng gọi là đưa

ma thì lại quá thường tình.

—... Chiều hôm nay người đại diện pháp luật của tôi sẽ cùng bà thu xếp

việc này. Tôi không cho rằng họ không nhanh chóng đưa anh tôi về đây
đâu. Có thể những bạn cũ của anh tôi cũng đến viếng đấy.

— Ai?
— Ông bác sĩ chạy chữa cho anh ấy khi bị ngã từ trên cây xuống không

may đã qua đời. Nhưng nhiều bạn cũ của anh ấy thì hãy còn cả.

— Bà cho rằng ông ấy đã lấy người đàn bà ấy ư?
— Có thể. Có thể là như vậy.
— Nhưng ông ấy đã bỏ bà ta rồi phải không? Như vậy...
Viên thanh tra đứng trước cửa húng hắng ho và bà Jeanne, nhân lúc thi

hài ông Bouvet không có ở đây, đi ra khép và gài các cửa sổ lại. Sau đó bà
vội vàng đi thay khăn trải giường và cảm động khi thấy bà Lair giúp mình
làm việc này.

— Nếu không hay chuyện thì tôi đã quét dọn xong căn phòng này rồi.

Ông dán lại giấy niêm phong chứ, ông thanh tra?

— Đó là nhiệm vụ của tôi.
— Tôi rất ấy náy khi nghĩ đến việc tôi đã kéo dây kéo cửa hai lần mà

không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.