HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 111

xắn nhất, nhưng nếu so với căn phòng diêm dúa của anh ở phố Chaptal thì
còn kém xa. Nhưng anh không còn đủ sức nhận ra sự khác biệt ấy nữa. Anh
nằm trên chiếc sofa tồi tàn rà soát lại mọi sự kiện xảy ra trong ngày và cảm
thấy một niềm vui chua chát cho cảnh sống tách biệt của mình.

Khoảng mười một giờ, cảm thấy đầu óc nặng nề, anh đứng lên mở cửa sổ,

gió thổi mạnh buộc anh phải vội đóng lại. Nhưng một luồng gió đã lọt vào
phòng, nó thổi tung rèm cửa, và anh nhìn thấy ở giữa phòng có một mẩu
giấy đang quay cuồng. Prosper lơ đãng nhặt mẩu giấy lên xem. Trên mẩu
giấy có những dòng chữ nét nhỏ, đúng nét chữ của Nina Gypsy, anh không
thể nhầm được. Đó là một mẩu thư đã bị xé, và nếu như những câu chữ què
cụt không đem lại một ý nghĩa thỏa mãn nào, thì chúng cũng đủ làm cho trí
tưởng tượng của người nào đọc chúng phải lạc lối trong cõi mông lung. Mầu
giấy đó có những dòng chữ chính xác như sau:

“… của anh Raoul, tôi đã rất kh…
….chuẩn bị ngầm chống lại anh ấy, mà không bao giờ…
……báo cho Prosper và khi đó…
……người bạn thân nhất, anh ấy…
……bàn tay của tiểu thư Ma…”

Đêm đó Prosper không ngủ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.