HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 130

- Kệ nó. Vì chúng ta cũng không xóa được dấu chân cho nên cứ để cho

anh ta tưởng là có kẻ trộm.

Họ lại nhảy qua tường. Ra đến ngoài đường, khi mới đi được năm mươi

bước thì họ nghe thấy tiếng cổng sắt mở ra đóng vào. Họ nghe rõ tiếng chân
bước và chẳng mấy chốc có một bóng người vượt lên đi về phía nhà ga. Ông
Verduret bảo:

- Tay Raoul đấy! Anh ta đang đi gặp Clameran để báo cáo câu chuyện vừa

rồi. Anh chàng Joseph của chúng ta sẽ nói lại cho chúng ta biết. Chỉ mong
sao cho chúng vui lòng nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp…

Ông im lặng một lát và vừa đi vừa suy ngẫm. Bỗng nhiên ông nói tiếp:
- Thế quái nào mà cái tay Raoul ham thích chơi bời kia lại chọn một ngôi

nhà biệt lập ở Vésinet nhi?

- Chắc là vì ngôi nhà ẩn cư của ông Fauvel cũng ở gần đây, nó ở bên bờ

sông Seine cách đây mười lăm phút.

- Đó là lý do của mùa hè, nhưng còn mùa đông?
- Ồ! Mùa đông thì hắn có một căn phòng ở khách sạn Louvre. Suốt mùa

đông hắn sống ở Paris.

Tất cả những điều đó không làm cho ông Verduret hiểu nổi. Ông vội vã

bước nhanh hơn.

- Mong sao cho ông bạn xe ngựa của chúng ta chưa quay về. Chúng ta sẽ

chạm trán với Raoul ở ngoài ga.

Mặc dù đã quá một tiếng đồng hồ kể từ lúc họ xuống xe, nhưng chiếc xe

ngựa của họ vẫn đỗ tại quán trọ đã quy định. Lão đánh xe đã không cưỡng
lại được ý thích muốn tiêu xài chút ít số tiền 100 franc vừa kiếm được. Thế
là lão vào quán ăn tối. Rượu ngon đã giữ chân lão lại. Nhìn thấy hai ông
khách của mình lão vui mừng hớn hở. Thế là lão không phải đánh xe về
không.

Dọc đường về Prosper định gợi chuyện ông bạn kỳ lạ của mình, nhưng vì

ông chỉ đáp ậm ừ nên anh tự ái không hỏi nữa. Ông Verduret ngồi im trong
góc xe như muốn ngủ, tuy nhiên ông đang tỉnh táo hơn bao giờ hết. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.