HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 131

đang vô cùng bất bình. Ông tưởng là chuyến đi này sẽ làm cho ông hết do
dự, nhưng nó đã dẫn đến một sự rắc rối khác. Mọi đầu mối ông tưởng đã
nắm được lại bị tuột khỏi tay ông. Tuy nhiên mọi sự kiện đều như cũ, nhưng
các tình tiết đã thay đổi. Ông không tìm ra được động cơ chung nào đã đẩy
cả bốn diễn viên của một vở kịch cùng hành động theo một hướng, bốn diễn
viên đó là bà Fauvel và Madeleine, Raoul và Clameran.

Khi chiếc xe đưa họ về tới khách sạn Đại Thiên Thần thì đã nửa đêm. Và

chỉ đến lúc ấy ông Verduret mới nhận ra rằng mình chưa ăn tối. Rất may là
chị Alexandre đang đợi ông. Và trong nháy mắt bữa ăn khuya đã được dọn.
Prosper nhận thấy chị chủ nhà có một thái độ hơn cả ân cần và kính nể đối
với ông Verduret, chị đối xử với ông với vẻ thán phục lạ lùng.

Ăn xong ông Verduret đứng lên bảo Prosper:
- Ngày mai, vào ban ngày anh sẽ không gặp tôi đâu, nhưng đến tối mai

vào giờ này tôi sẽ có mặt ở đây. Có thể tôi sẽ may mắn thấy được những gì
tôi cần tìm tại buổi vũ hội ở nhà ông Jandidier.

Prosper sững sờ. Sao? Ông Verduret dám nghĩ đến chuyện tham dự vũ hội

tại nhà các ông chủ tài phiệt giàu có nhất thủ đô ư? Hóa ra vì thế mà ông đã
sai anh đến nhà ông thợ may quần áo sân khấu.

- Ông có giấy mời à?
Ông Verduret mỉm cười:
- Chưa, nhưng sẽ có.
Ôi, tâm trí con người thật là mâu thuẫn! Những ý nghĩ xót xa đang giày

vò đầu óc Prosper, và giờ đây, khi buồn rầu nhìn ngắm căn phòng và nghĩ tới
dự định của ông Verduret, anh lại thì thầm một mình: “Ôi! Ông ấy thật hạnh
phúc! Ngày mai ông ấy sẽ được nhìn thấy Madeleine, nàng sẽ xinh đẹp hơn
bao giờ hết trong bộ váy áo phù dâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.