HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 179

là 400.000 franc.

Clameran quả là có tài làm chủ bản thân. Lão đã tập cho mặt mình có thói

quen không bao giờ bộc lộ tình cảm. Tuy nhiên lần này sự cố quái lạ đầy
nguy hiểm đã làm cho vẻ mặt và con mắt lão phạm sai lầm. Lão thấy ông
chủ nhà băng có một giọng mỉa mai và một vẻ kỳ cục khó tin. Những người
khác có thể không nhận ra vẻ mặt của lão. Nhưng Madeleine và bà Fauvel
đã bắt chộp được cử chỉ giật mình của lão cùng ánh mắt liếc nhanh sang
phía Raoul.

- Chắc là ngài hầu tước mới này là thương gia.
- Ồ, tôi không rõ. Tôi chỉ biết là số tiền 400.000 franc ấy là các ông chủ

tàu buôn ở cảng Havre phải trả cho ông ta, sau khi bán hết chuyến hàng của
một con tàu Brasil.

- Vậy là ông ta từ Brasil về.
- Tôi không biết, nhưng nếu ngài muốn tôi có thể nói cho ngài biết tên tục

của ông ta.

- Rất vui lòng.
Ông Fauvel đứng lên sang phòng khách lấy chiếc cặp màu nâu. Ông rút

trong cặp ra một quyển sổ và vừa giở vừa lẩm nhấm đọc những tên người
ghi trong đó.

- Đợi một lát… À đây rồi, Clameran Gaston… Ông ta tên là Gaston.
Nhưng lần này thì Louis không cau mày nữa. Lão đã có đủ thời gian để

trấn tĩnh và chuẩn bị đỡ bất cứ đòn đánh nào.

- Gaston à? - Lão đáp với vẻ thư thái. - À phải rồi. Ông này chắc là con

trai của một bà cô tôi mà chồng bà ta sống ở La Havana. Khi về Pháp ông ta
đã không khách sáo lấy ngay họ mẹ, vì nghe nó kêu hơn so với họ bố, người
mà nếu tôi không nhầm thì có tên là Moaro hay Boirot gì đó.

Ông Fauvel đặt cuốn sổ lên một chỗ trong phòng ăn rồi nói:
- Boirot hay Clameran thì tôi cũng tin là không bao lâu nữa sẽ được mời

ngài ăn tối cùng với ông ấy. Trong số 400.000 đồng đó ông ấy chỉ yêu cầu
gửi cho ông ấy một trăm, còn thì tôi giữ lại làm tài khoản vãng lai. Như thế
có nghĩa là ông ấy sẽ tới Paris.

- Tôi thực sự không hề khó chịu nếu được làm quen với ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.