HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 190

làm cho cả hai đau khổ, sẽ làm cho ông khó xử và gây nguy hiểm cho bà
kia. Còn về chuyện đòi món đồ nữ trang thì lão định sẽ nhận thay cho ông.

Nhưng chẳng bao lâu lão đã phải công nhận rằng mọi hy vọng của lão là

hão huyền. Một hôm Gaston bảo lão:

- Chú biết không, anh đã viết thư…
Louis biết rõ là chuyện gì rồi nhưng vẫn tỏ ra ngạc nhiên hỏi:
- Viết thư à?… Viết cho ai? Để làm gì?
- Viết cho Lafourcade ở Beaucaire để hỏi tên chồng bà Valentine.
- Anh vẫn nghĩ đến bà ấy ư?
- Vẫn.
- Anh không từ bỏ ý định gặp lại bà ấy à?
- Không bao giờ.
- Than ôi! Anh không nghĩ bây giờ người con gái anh yêu đã là vợ của

một người khác rồi sao? Liệu bà ấy có đồng ý tiếp anh không? Anh có biết
là có thể anh sẽ làm khuấy động cuộc sống của bà ấy không?

- Đúng là anh đang điên, nhưng anh rất quý chứng điên này.
Ông nói bằng giọng mà Louis hiểu rõ rằng quyết định của ông là không

thể đảo ngược. Tuy nhiên lão vẫn bình tĩnh, bề ngoài lão vẫn tỏ ra chỉ nghĩ
đến những cuộc vui, nhưng sự thực là lão đang lo đến những bức thư gửi về
đây.

Lão biết chính xác người đưa thư thường đến đây vào lúc mấy giờ, và lần

nào lão cũng làm như tình cờ có mặt ngoài cổng để nhận thư. Nếu như có
hôm cả hai anh em đều vắng nhà thì khi về lão vẫn biết chỗ để thư để chạy
trước tới lấy.

Thái độ cảnh giác của lão không phải là vô ích. Chủ nhật sau đó, trong số

những bức thư mà người đưa thư đem tới có một cái được đóng dấu bưu
điện Beaucaire. Lão vội nhét bức thư vào túi, rồi, mặc dù đã đến giờ đi chơi
ngựa với anh trai, nhưng lão vẫn lấy cớ về phòng mình vì lão không thể kìm
được nỗi sốt ruột.

Đúng là thư của Lafourcade. Thư dài ba trang, trong đó có đoạn nói về

Valentine như sau: “Chồng tiểu thư La Verberie là một ông chủ nhà băng rất
được kính trọng tên là André Fauvel. Tôi chưa có vinh dự được quen biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.