HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 48

- Không, thưa ngài, bố tôi sống ở Beaucaire cùng với vợ chồng chị gái tôi.

Anh rể tôi là kỹ sư ở kênh đào Midi.

Prosper trả lời những câu hỏi sau cùng bằng một giọng xúc động đau đớn.
- Thế bố anh làm nghề gì?
- Thưa ngài, trước đây bố tôi là kỹ thuật viên cầu đường, sau đó làm việc

tại kênh đào Midi, cũng như anh rể tôi, giờ bố tôi đã về hưu.

Im lặng một lát. Ông cán bộ điều tra xoay lại ghế sao cho những lúc làm

ra vẻ như quay mặt đi nhưng ông vẫn không bỏ sót một điều gì hiện ra trên
mặt Prosper.

- Đây này! - ông bỗng nói. - Anh bị buộc tội là đã ăn cắp của ông chủ anh

350.000 franc.

Từ hai mươi tư tiếng đồng hồ qua Prosper đã có đủ thời gian để quen với

điều buộc tội khủng khiếp ấy, vậy mà lời buộc tội chính thức đó vẫn làm cho
anh rụng rời đến nỗi không nói được một lời.

- Anh có gì trả lời không? - ông cán bộ điều tra lại hỏi.
-Thưa ngài, tôi vô tôi, tôi thề với ông là tôi vô tội!
- Tôi cũng muốn cho anh được như vậy. Anh có thể tin là tôi sẽ đem hết

sức mình giúp anh chứng minh sự vô tội ấy. Ít nhất anh có thể dẫn ra vài
bằng có để chứng minh cho sự vô tội của mình không?

- Ôi, thưa ngài, tôi có thể nói được gì khi mà bản thân tôi cũng không hiểu

được điều gì đã xảy ra! Tôi chỉ có thể viện dẫn cả tính mạng của tôi thôi…

Ông cán bộ điều tra giơ tay ngắt lời Prosper:
- Chúng ta hãy xác định rõ rằng vụ trộm xảy ra trong hoàn cảnh mà chỉ có

thể nghi ngờ ông Fauvel hoặc anh thôi. Có thể nghỉ cho người nào khác
được không?

- Không, thưa ngài.
- Anh nói là anh vô tội, vậy người phạm tội phải là ông Fauvel.
Prosper không đáp.
- Anh có lý do nào để tin rằng ông chủ của anh tự ăn cắp tiền của mình

không? Cho dù lý do đó có mơ hồ đến đâu chăng nữa thì anh cũng cứ nói
cho tôi biết.

Khi thấy bị can vẫn không trả lời, ông nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.