HỒ SƠ SỐ 113 - Trang 75

Gypsy đã đi được một quãng, nhưng Fanferlot nhanh chóng đuổi kịp cô.

Đến quảng trường Châtelet, cô đi quanh quẩn mấy vòng, đứng xem những
tờ áp phích sân khấu, nghỉ một lát trên ghế dài, rồi cuối cùng, khoảng chín
giờ kém mười lăm, cô bước vào ngồi xuống một chiếc ghế dài trong văn
phòng xe khách. Một phút sau Fanferlot cũng theo vào. Anh chọn một góc
tối ở đầu phòng đằng kia để ngồi. Văn phòng lúc này đầy người qua lại. Cứ
mỗi khi có người vào là Gypsy lại giật mình. Cuối cùng, khi đồng hồ ở tòa
Thị chính điểm chín tiếng thì có một người đàn ông bước vào, tiến thẳng tới
chào Gypsy và ngồi xuống bên cô. Đó là một người đàn ông tầm thước, hơi
đậm người, có mai rậm, tóc vàng rực, khuôn mặt sáng sủa, ăn mặc giống
như những thương gia khá giả, không có gì đặc biệt. Khốn thay, Fanferlot
không thể nghe được họ nói gì. Chỉ thấy ban đầu Gypsy có vẻ hốt hoảng,
sau đó cô tỏ ra hiểu biết rồi cuối cùng cô đưa tay cho người đàn ông như
cam đoan một lời thề thốt. “Mình ngồi xa như thế này thật là ngu quá!”
Fanferlot nhủ thầm. Anh đang định tìm cách bước lại gần họ thì người đàn
ông đứng dậy, đưa tay cho Gypsy khoác rồi cả hai đi ra cửa. Trông họ có vẻ
đang đăm chiêu suy nghĩ đến nỗi Fanferlot không ngại ngần đi sát theo. Ra
tới cửa, anh nhìn thấy người đàn ông cùng Gypsy bước tới chiếc xe ngựa
đậu cách đó không xa rồi cả hai lên xe.

- Tốt rồi! - Fanferlot lẩm bẩm. - Ta sẽ bám được họ, bây giờ chẳng cần gi

phải vội.

Trong khi ngươi đánh xe gò dây cương thì anh nhân viên an ninh cũng

chuẩn bị đôi chân. Và khi chiếc xe ngựa chuyển bánh thì anh cũng vọt lao
theo.

Chiếc xe chạy nước kiệu vượt qua đại lộ Sébastopol. Không phải ngẫu

nhiên mà người ta đã gọi Fanferlot là ‘chàng Sóc’, anh vẫn giữ được hơi để
đuổi theo. Tuy nhiên, đến đại lộ Saint-Denis thì anh bắt đầu thở hổn hển, và
khi xe chạy đến phố Faubourg-Saint-Martin thì anh cảm thấy hơi đau ở
mạng sườn. Nhưng, đã từng tám năm tung hoành trên đường phố Paris,
Fanferlot là một chàng trai có tài xoay xở. Anh bèn bám lấy lò xo xe ngựa,
đu người lên tỳ chân vào trục bánh sau và treo mình dưới gầm xe. Tuy
không dễ chịu nhưng anh không còn sợ bị bỏ rơi nữa. “Bây giờ thì gã đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.