HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 246

Phải nói, vụ án có thể thuận lợi phá án, công Hàn Ấn không thể không

có, điểm ấy hai vị lãnh đạo tổ chuyên án đều hiểu. Đối với năng lực của
Hàn Ấn không cần phải bàn, trong lòng họ vô cùng tán thành. Dưới tình
hình trước mắt, để Hàn Ấn thử một chút cũng không phải không thể. Hai vị
lãnh đạo liếc nhìn nhau, Vu Ba khẽ gật đầu với Phòng Đại Vĩ ra hiệu,
Phòng Đại Vĩ liền đưa Hàn Ấn vào phòng thẩm vấn.

(dịch Bánh Tiêu: http://banhtieu137.blogspot.com/)

Sau khi ngồi vào chỗ, Hàn Ấn gật đầu chào hỏi Lưu Lượng trước, Lưu

Lượng cũng gật đầu hai cái đáp lại.

Hàn Ấn nhìn chăm chú vào mắt Lưu Lượng, Lưu Lượng không hề tránh

né, lựa chọn nhìn thẳng anh. Sau một lát, Hàn Ấn cười, nhàn nhạt nói: "Là
vì yêu đúng không?"

Trong mắt Lưu Lượng hiện lên một tia sáng, hé miệng cười, nói: "Là anh

bắt được tôi?"

"Ừ." Hàn Ấn gật đầu, tiếp tục nói, "Tôi biết kỳ thật cậu không hận họ,

cậu chỉ muốn sở hữu họ, nếu cậu không nói ra, tất cả mọi người sẽ hiểu lầm
cậu, cậu đồng ý chia sẻ cùng tôi không?"

Lưu Lượng yên lặng nhìn Hàn Ấn, hồi lâu sau, gã chớp mắt khẽ gật đầu

nói: "Anh muốn tôi bắt đầu kể từ đâu?"

"Từ đầu." Hàn Ấn lập tức nói.

"Vậy được rồi." Lưu Lượng thở dài, rũ mắt nhìn chằm chằm góc bàn, rủ

rỉ nói, "Kỳ thực người mẹ của tôi mà các anh nhìn thấy, không phải là tất cả
của bà ta. Có lẽ đối với những học sinh kia, bà đã dùng hết sự hòa ái và kiên
nhẫn, nhưng về đến nhà bà tựa như một con hổ phẫn nộ. Đương nhiên, chị
tôi là một ngoại lệ, thành tích học tập của chị ấy xuất sắc, so với loại yếu
như tôi hình thành đối lập rõ rệt, cho nên khi tâm tình mẹ tôi không tốt, sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.