HỘ TÂM - Trang 137

Đứng oai phong đẹp mắt quá nhỉ! Nhạn Hồi ôm một bụng tức giận, nghĩ

lại ở núi Thần Tinh, tuy nàng chịu không ít thiệt thòi, nhưng chưa lần nào
khó coi như lần này.

Mặt đất ngày càng nghiêng ngả, sắp biến thành trạng thái dựng đứng,

Nhạn Hồi không bấu víu được nữa, nhìn sơn động đen sì đã biến thành vực
sâu vạn trượng bên dưới, nàng nghiến răng, mặc kệ máu từ tim chảy ra, tức
tốc giậm hai chân nhảy lên phía trên, hai tay dang ra, sau đó khép lại...

Ôm chặt đùi Thiên Diệu...

Cơ thể Thiên Diệu vốn đang đứng yên bên trên bỗng dưng chầm chậm

rơi xuống.

Hắn lập tức mở mắt, thấy Nhạn Hồi khóe miệng chảy máu, nghiến răng

liều mình ôm đùi hắn bò lên người hắn, cho dù kiếp này từng trải qua nhiều
chuyện, nhưng cảnh này vẫn khiến Thiên Diệu chấn động.

“Cô làm gì vậy!” Hắn cong gối, định một cước đạp Nhạn Hồi xuống.

“Nhìn không hiểu sao? Để giữ mạng chứ làm gì!”

Hai chân bị ôm chặt khiến Thiên Diệu cực kỳ khó chịu, mày hắn nhíu

chặt đến mức sắp kẹp chết được ruồi: “Pháp thuật của cô đâu, không tự bay
được sao?”

“Ta đâm ngươi hai kiếm rồi ngươi bay cho ta xem thử!” Nhạn Hồi cảm

thấy tên yêu quái này cực kỳ không biết xấu hổ, tính kế người ta, hãm hại
người ta mà cứ như lẽ ra phải vậy, còn lúc người ta gặp khó khăn, hắn lại
bủn xỉn không chịu cứu giúp, đúng là... Nàng nổi giận đùng đùng ngẩng đầu
lên nhìn hắn, “Ngươi còn phí lời thì ta sẽ kéo tiểu huynh đệ của ngươi
xuống đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.