HỘ TÂM - Trang 171

bàn bị đổ, dầu loang cả mặt bàn, nhưng hắn cũng không dựng lên, chỉ ngây
người nhìn Tiêu lão thái trên giường, không có bất kỳ động tác nào khác.

Nhạn Hồi nhìn theo ánh mắt hắn.

Tiêu lão thái nằm trên giường đã nhắm mắt, ngực thôi phập phồng…

Nhạn Hồi im lặng, ngoảnh đầu lại nhìn Thiên Diệu.

Hắn chỉ đứng đó, quay lưng lại với ánh sáng từ cửa sổ rọi vào, trên mặt

không có bất kỳ biểu hiện gì. Một hồi lâu sau, mặt hắn vẫn bình tĩnh, quay
đầu nhìn Nhạn Hồi: “Ta đi lấy áo liệm, chút nữa cô giúp ta mặc cho bà nội.”

Nhạn Hồi chỉ gật đầu nói: “Ờ.”

Tuy biết chuyện Tiêu lão thái sẽ ra đi trong mấy ngày này, nhưng đột

nhiên như vậy khiến Nhạn Hồi kinh ngạc, hơn nữa lại còn quá trùng hợp, đi
trong lúc Thiên Diệu không có mặt.

Bà lão không thể nhìn thấy mặt đứa “cháu” mình lần cuối.

Nhạn Hồi nhìn trong phòng, không thấy hồn phách của Tiêu lão thái,

chắc bà ấy đi cũng yên ổn lắm, đời này không còn tiếc nuối gì nữa…

Hôm nay, ở sơn thôn trong xó xỉnh của núi Đồng La này có hai người

chết, một là Tiêu lão thái, hai là Châu thẩm buôn người.

Người trong thôn nói, mấy ngày trước lúc Châu thẩm bị người ta khiêng

về cứ không ngừng lảm nhảm “Xà yêu Xà yêu”, la hét ở nhà hết mấy ngày,
cuối cùng trưa nay đã duỗi chân ra đi.

Người trong thôn đến bái tế Tiêu lão thái xong đến nhà Châu thẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.