HỘ TÂM - Trang 213

“Những chuyện ngươi không nói đã làm với ta nhiều hơn đấy.” Nhạn

Hồi ngẩng đầu khinh ghét liếc hắn, “Nhưng ta đâu có dạy dỗ ngươi.”

Đích thực là vậy.

Thiên Diệu không lên tiếng nữa, quay người hái mấy phiến lá cây, lại bứt

thêm mấy quả rừng rồi quay lại đưa cho Nhạn Hồi, “Phải đi thêm một đoạn,
đến gần thành trấn thì đám yêu quái kia sẽ không ngông cuồng như vậy
nữa.”

Nhạn Hồi đón lấy quả rừng, nhanh chóng ăn hết một quả, “Ừ, đi thôi.”

Nàng chống người dậy, khập khiễng đi mấy bước. Nhưng thấy bên cạnh

không có ai đi theo thì quay đầu lại, Thiên Diệu đứng sau lưng nhìn nàng,
“Thuật ngự kiếm đâu?”

Nhạn Hồi liếc xéo hắn, “Nếu còn ngự kiếm được thì sao chúng ta lại té

xuống đây, ngươi tưởng ta không muốn đến thẳng trấn thành luôn sao.”
Nàng vừa đi vừa nói, “Nội tức tiêu hao hết rồi, phải tìm một nơi gần thành
trấn nghỉ ngơi, điều dưỡng nội tức trước đã.”

Thiên Diệu sải bước theo, Nhạn Hồi cũng không để tâm, nhưng hắn đi

lên phía trước, chắn người nàng, sau đó xoay lưng về phía nàng khom
xuống, “Lên đi.”

Nhạn Hồi khẽ ngây người.

Thiên Diệu nghiêng đầu nhìn nàng, “Cô lê chân khập khiễng kiểu này,

đến sáng mai cũng không đi được mấy dặm đường đâu. Lên đi.”

Nhạn Hồi suy nghĩ, cảm thấy hắn nói cũng có lý lắm, hơn nữa là hắn chủ

động đòi cõng nàng, có lợi tại sao không lấy. Nhạn Hồi lập tức nhún mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.