HỘ TÂM - Trang 22

Sau đó nàng đờ ra.

Lẽ… lẽ nào bao nhiêu năm nay ở tiên môn nàng thật sự ăn phân sao?

Sao lại không thoát được!

Nàng dùng sức mạnh hơn, ngay cả đầu ngón chân cũng quắp chặt, nhưng

mà… vẫn không thoát nổi…

Nhạn Hồi cả kinh, vội thăm dò trong cơ thể, chẳng mấy chốc mồ hôi

lạnh toát đầy lưng.

Tu vi của nàng, nội tức của nàng đã hoàn - toàn - mất - hết - trong một

đêm!

Trong lúc Nhạn Hồi còn đang kinh ngạc, một bà lão mặt đầy nếp nhăn,

đôi mắt đục ngầu đi tới trước mặt, đưa tay xoa lên mặt nàng: “Cô nương
này sờ mướt thật.”

Nhạn Hồi lùi về phía sau, bà lão không tiếp tục sờ nữa, đôi mắt đục cong

lên: “Đại Phúc sẽ thích lắm.”

“Nhất định sẽ thích.”

Giọng nói the thé của phụ nhân bên cạnh vang lên, Nhạn Hồi quay đầu

nhìn, phát hiện phụ nhân trung niên ăn mặc sặc sỡ bước đến, mỉm cười nói:
“Tướng công tôi phải tốn không ít công sức mới vớt được cô ta lên đó, y
phục cả người đều ướt đẫm nước sông, suýt chút cũng rơi xuống theo. Bà
mua cô ta không thiệt đâu.”

Tiêu lão thái gật đầu, “Sau này mong Châu thẩm giúp Đại Phúc nhà ta

trông coi thê tử nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.