HỘ TÂM - Trang 393

Nhạn Hồi. Người thật sự tu tiên trên thế gian vốn đã hiếm, muốn những
người “hiếm có” này đến cửa, cũng đâu dễ dàng gì.

Đệ tử Tiên môn đều bị pháp thuật Thanh Khâu của Nhạn Hồi đánh lui.

Nhạn Hồi vốn dĩ còn cảm thấy chột dạ, sợ bị nhìn ra chân tướng, nhưng

rất nhanh đã có đệ tử Tiên môn hét lên.

“Cô ta sử dụng pháp thuật của Hồ yêu!”

“Đâu chỉ là của Hồ yêu… Đó là… pháp thuật của Cửu Vĩ Hồ! Cửu Vĩ

Hồ Thanh Khâu!”

Tiếng kêu này khiến tất cả mọi người đều ớn lạnh, có ai chưa từng nghe

tới uy danh của Cửu Vĩ Hồ, đó là đại yêu quái ăn thịt không nhả xương
trong truyền thuyết. Quả nhiên chẳng mấy chốc, những đệ tử Tiên môn kia
đều chạy trốn hết, không ai dám giao thủ chính diện với Nhạn Hồi.

Sau khi tất cả mọi người chạy mất không còn manh giáp trước mắt nàng,

Nhạn Hồi thân từng là đồng đạo, thấy bọn họ như vậy lòng cũng nổi giận:
“Tu tiên gì mà vô dụng quá vậy, ta mà là sư phụ các ngươi thì ta sẽ giải
quyết đám phế vật các ngươi trước, đỡ phải thả ra ngoài mất mặt!”

Thiên Diệu thờ ơ liếc nàng: “Toàn là người trần mắt thịt, cô tưởng ai

cũng không sợ bị thương, không sợ chết như cô sao?”

“Như ta đây gọi là có trách nhiệm, có cốt khí.” Nhạn Hồi nói xong bèn

khựng lại, “Sau này có cơ hội ta sẽ cho ngươi gặp đại sư huynh của ta, lúc
đó ngươi sẽ biết cái gì gọi là ngoan cố bảo thủ không sợ chết.”

Hai người vừa nói vừa tìm vào sân viện có sừng rồng mà Thiên Diệu

cảm ứng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.