HỘ TÂM - Trang 41

Dù tay Nhạn Hồi vẫn bị trói, hành động không tiện, nhưng bóp cổ ai đó

thì là chuyện nhỏ.

Nàng cưỡi lên bụng, đè lên huyệt đạo trên eo hắn, khiến hắn không thể

động đậy được, sau đó bóp cổ hắn, “Xem ta có bắt được con yêu quái nhà
ngươi không.”

“Ha.” Thiếu niên cười lạnh, vẻ mặt đượm mấy phần khinh bỉ, “Cưỡi lên

người nam nhân để bắt yêu, kẻ tu tiên hiện giờ ai nấy cũng như vậy sao?”

“Tiểu yêu tinh.” Nhạn Hồi khẽ cúi người, đè giọng xuống cực thấp, tựa

như đang nói những lời tình tứ, “Bớt nói chuyện tu tiên tu đạo gì đó với ta
đi, những đạo lý to lớn không tiện cho ta hành sự ta đều mặc kệ.” Nàng cựa
quậy một tay, học dáng vẻ của A Phúc xoa mặt mình hôm đó, đặt tay lên
mặt hắn, sau đó dùng hai ngón tay kẹp một miếng thịt trên mặt hắn nhéo
mạnh rồi kéo ra ngoài, khiến mặt hắn biến dạng.

Nhạn Hồi vui vẻ, “Chẳng phải ngươi biết giả vờ lắm sao, dùng gương

mặt này tiếp tục giả vờ cho ta xem thử nào, A Phúc.” Trong rèm, tư thế của
họ không thể nào mờ ám hơn thế nữa, nhưng Nhạn Hồi đang vui vẻ ức hiếp
người ta nên chẳng hề để tâm.

A Phúc nhíu mày, nghiêng đầu, muốn hất tay Nhạn Hồi ra nhưng không

được.

“Buông ra, bước xuống.” Hắn lạnh lùng nói. Giọng điệu rõ ràng đầy bực

bội.

Nhạn Hồi cảm thấy rất vui, nhớ lại dáng vẻ nhếch nhác của nàng hôm

qua và hôm nay, toàn bộ đều là nhờ tên này ban cho, hắn còn đứng bên cạnh
xem náo nhiệt vừa mỉa mai vừa cười lạnh, nàng tức tối nói: “Sao, không
bằng lòng bị ta chèn ép à? Hôm qua lúc ngươi sờ mặt ta đâu có hỏi ta bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.