HỘ TÂM - Trang 44

Có vẻ Xà yêu này không biết nàng mất hết pháp lực, nàng bịp bợm một

chút chắc cũng được việc.

A Phúc nhìn Nhạn Hồi, thần sắc quả nhiên khẽ biến đổi, hắn im lặng một

lúc mới lên tiếng: “Đương nhiên ta có điều kiện, bảo vật có thể giúp ta tu
hành, cô lấy đi bảo vật thì không thể quấy nhiễu ta ở đây mượn tinh khí của
người trong thôn tu hành.”

Có được điều kiện như vậy, Nhạn Hồi cũng khẽ yên lòng.

Nhưng nàng lập tức nhíu mày, tu đạo nhiều năm qua khiến nàng vẫn giữ

phản cảm nguyên thủy nhất với việc yêu quái hút tinh khí, nàng suy nghĩ rồi
đáp: “Trong thôn này toàn kẻ buôn người, làm chuyện xấu xa nhưng không
ai trừng trị, ngươi muốn làm gì người ở đây thì làm, chỉ cần không lấy
mạng họ thì ta coi như không biết là được.”

“Hút tinh khí thôi, không lấy mạng họ được đâu.”

Lực đạo trên tay Nhạn Hồi nới lỏng ra, “Tiểu yêu tinh, bổn cô nương tính

khí không tốt, nếu ngươi dám gạt ta thì không có kết quả tốt đâu.”

A Phúc xoa xoa vùng cổ bị bóp đỏ, liếc nhìn nàng, “Cô không cản trở ta

tu hành thì tại sao ta phải gạt cô?”

Nàng xem xét mấy lần, sau đó đưa tay tới trước mặt hắn, “Cởi trói cho

ta.”

A Phúc nghe vậy, mày khẽ động, “Thuật linh hỏa của cô không đốt được

sợi dây này à?”

Da mặt Nhạn Hồi căng ra, cố giả vờ trấn tĩnh, “Dây này do ngươi trói,

đương nhiên phải bắt ngươi cởi. Ta chưa bắt ngươi quỳ xuống cởi cho ta đã
là tốt với ngươi lắm đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.