HỘ TÂM - Trang 46

4

Nhạn Hồi mệt mỏi cả ngày, vốn dĩ ngủ rất ngon nhưng cuối cùng vẫn bị

con gà trống gáy từ khi trời còn tối đen đánh thức. Nàng nhắm mắt, cố gắng
lờ đi, nghĩ rằng nó gáy mãi cũng phải có lúc mệt, nhưng cũng như tối qua,
con gà trống kia một khi đã gáy thì cứ không ngừng không nghỉ mà gáy
suốt nửa đêm.

Sáng sớm, Nhạn Hồi mắt thâm đen ngồi dậy trên giường. Nàng lại một

lần nữa kiên định giữ nguyên ý nghĩ ban đầu, cho dù có đi cũng phải giết
con gà này rồi mới đi.

Lúc Nhạn Hồi thức dậy, A Phúc ngủ bên góc tường cũng đứng dậy, hắn

phủi phủi y phục, bước tới đứng bên giường, cắn rách ngón tay chà máu lên
nệm.

Nhạn Hồi nhìn hành động của hắn, nhướng mày, “Còn muốn lừa bà lão

nữa, ngươi cũng tốt với bà ấy quá nhỉ, thật sự coi mình là cháu người ta à.”

A Phúc hoàn toàn không để ý đến lời châm chọc của nàng, “Xong rồi thì

ra ăn cơm, bớt phí lời lại.”

Nhạn Hồi bĩu môi, “Lúc nào ngươi mới đưa ta đi lấy bảo vật.”

“Lúc đi làm sẽ đưa cô đi.”

Nhạn Hồi gật đầu, lòng đột nhiên có một cảm giác kỳ quái, nhưng nàng

lại không nói ra được tại sao lại kỳ quái. Nàng chưa kịp nghĩ kĩ thì bà lão đã
vào phòng, cười híp mắt bước lại sờ Nhạn Hồi: “Nha đầu không làm ầm ĩ
à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.