HỘ TÂM - Trang 459

Nhạn Hồi móc chìa khóa trong túi ra: “Ta tới lãnh tiền.”

Hai đại hán thấy vậy ngẩn ra, sau đó lập tức thu tay, lui về phía sau một

bước, khom người hành lễ: “Thuộc hạ thất lễ, mời đại nhân vào.”

Một chiếc chìa khóa đã có tác dụng như vậy rồi, Nhạn Hồi thầm sảng

khoái trong lòng, nhưng vẫn giả vờ giả vịt gật gật đầu: “Không cần đa lễ,
đứng dậy đi.” Nàng nhìn Thiên Diệu phía sau, cười đắc ý với hắn, giống
như đang huênh hoang oai phong của mình, Thiên Diệu chỉ liếc nhìn nàng,
không có biểu hiện gì khác.

Trước đây hắn cũng được tôn kính như vậy.

Thiên Diệu chẳng buồn để ý đến thái độ huênh hoang của nàng, Nhạn

Hồi vừa vào cửa, chưởng quầy Ngân lâu đã nhào tới bợ đỡ ngay: “Đại nhân,
đại nhân là người ở trên phái xuống thị sát công việc ngân lâu phải không?”

Nhạn Hồi lắc đầu: “Ta tới lấy chút tiền rồi đi ngay.”

“Dạ được được.” Chưởng quầy liên tiếp đáp lời, “Chi bằng đại nhân tới

hậu viện nghỉ ngơi một lúc trước đã, tiểu nhân sẽ đi rút tiền cho đại nhân
ngay.”

Nhạn Hồi gật đầu đồng ý, để chưởng quầy đưa nàng ra hậu viện.

Vừa đi tới hậu viện, Nhạn Hồi thính tai nghe thấy một giọng nói khá

quen thuộc đang vô cùng căm phẫn bi thương nói: “Không tìm được tin tức
ở đâu hết, nhất định tiểu cô cô đã xảy ra chuyện rồi!”

“Tiểu tổ tông ơi, không không, ngài đừng nghĩ vậy nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.