HỘ TÂM - Trang 652

ngày sau chàng nhất định phải tới Quảng Hàn môn cưới ta.”

Đó là lần đầu tiên Thiên Diệu ôm người mình yêu vào lòng, năm đó hắn

chỉ cảm thấy tình ý ngập tràn trong tim, hạnh phúc tới mức không giống
như một Yêu long tu hành ngàn năm, mà như một tên ngốc sắp cưới được
thê tử.

Năm đó…

“Cưới cô, sau đó để cô phanh thây róc vẩy, chế tạo khải giáp trường sinh

bất tử cho người cô yêu sao?”

Tố Ảnh không hề kinh sợ, ngẩng đầu nhìn hắn, như vô cùng khó hiểu:

“Chàng nói gì vậy, người ta yêu chẳng phải là chàng sao?”

Thiên Diệu cười lạnh: “Huyễn thuật nhỏ nhoi mà muốn mê hoặc lòng ta,

để ta chìm đắm trong quá khứ à.” Một ngọn lửa bùng lên trong tay, hắn giơ
tay bóp lấy mặt Tố Ảnh, đốt cháy đầu Tố Ảnh, thân hình Tố Ảnh hóa thành
tro bụi trong tay hắn. Thiên Diệu phẩy tay, thiêu đốt hết tất thảy mọi thứ
xung quanh, “Đáng tiếc là cô chọn sai người rồi.”

Bốn phía lại trở nên tối tăm, lặng ngắt như tờ, ngay cả tro bụi cũng biến

mất.

Thiên Diệu bước đi trong bóng tối, bỗng dưng cảm thấy trăng trên trời

sáng vằng vặc, hắn nghiêng đầu, sau lưng hắn là một gốc cây, còn trước mặt
hắn là Nhạn Hồi đang đứng đưa lưng về phía ánh trăng, tay nắm chặt kiếm
che chắn cho hắn, dù gương mặt nghiêng nghiêng nhưng vẫn vô cùng oai
phong.

Lòng Thiên Diệu se thắt, hắn chăm chú nhìn bóng lưng Nhạn Hồi.

“Ta sẽ bảo vệ ngươi.” Nhạn Hồi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.