HỘ TÂM - Trang 659

Nó chạy rất nhanh, cơ hồ vừa lắc người là đã trốn phía sau vương tọa,

quả cầu lửa của Thiên Diệu chỉ đánh trúng hòn đá ngay trên vương tọa.

Cô bé nắm tóc mình, dè dặt thò đầu ra, hung dữ lườm Nhạn Hồi: “Mụ

già kia, dám đạp vào chỗ đau của ta.”

Nhạn Hồi không buồn nhòm nó, nói với Thiên Diệu: “Toàn bộ linh lực

của Huyễn yêu đều tập trung ở tóc, đốt hết tóc nó, nó sẽ không thể làm xằng
làm bậy nữa.”

“Làm xằng làm bậy gì chứ!” Tiểu Huyễn yêu rất tức tối, “Ta đã cho cô

vào trong một huyễn cảnh ngọt ngào, những điều các người nhìn thấy đều là
những khoảnh khắc đáng nhớ trong đời, vậy mà cô nói ta là làm xằng làm
bậy! Rõ ràng ta đã cho các người quay về quá khứ, ôn lại những thời khắc
đẹp đẽ mà!”

“Phí lời nhiều quá.” Nhạn Hồi nói, “Cắt lưỡi luôn đi.”

Tiểu Huyễn yêu nghiến răng, không biết nó vặn cơ quan gì sau vương

tọa, gạch dưới chân Nhạn Hồi đột ngột biến mất, khiến nàng suýt chút rơi
xuống một thông đạo đen ngòm, Thiên Diệu nhanh tay tóm lấy Nhạn Hồi
đẩy sang bên cạnh, cũng tiện tay ném một quả cầu lửa ra.

Tiểu Huyễn yêu lại rụt đầu vào sau vương tọa, chỉ là lần này nó không

ngờ, quả cầu lửa đập lên đó nhưng không biến mất như lần trước mà lập tức
nổ tung, bắn ra một ngọn lửa lớn, bao trùm cả vương tọa.

Ngay cả nó trốn phía sau cũng bị đốt.

Tóc tiểu Huyễn yêu bị lửa đốt, nó lập tức kêu chí chóe liên tục, vọt chạy

như gà bị đốt cháy mông, vừa chạy vừa phủi tóc đồng thời xông về phía
Nhạn Hồi đang đứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.