HỘ TÂM - Trang 679

Nhạn Hồi ngẩn ra, mãi một lúc mà vẫn không thôi.

Trên đại đường trong phủ Chúc Ly, Nhạn Hồi gặp được Tử Nguyệt. Toàn

thân nàng ta nhếch nhác, đầu tóc xõa tung rối bời, nàng ta bị người Yêu tộc
ép quỳ dưới đất. Vừa nhìn thấy Nhạn Hồi và Thiên Diệu bên cạnh nàng,
mắt Tử Nguyệt lập tức đỏ lên, nàng ta nghiến răng, như muốn xông về phía
Nhạn Hồi. Nhưng lại bị hộ vệ đè xuống.

“Nhạn Hồi!” Nàng ta không cam tâm hét lên, “Đồ sao chổi!” Nhạn Hồi

nghe nàng ta mắng, nhưng sắc mặt vẫn điềm tĩnh. “Đều tại ngươi nên đại sư
huynh mới chết! Đại sư huynh vì cứu ngươi mà chết! Ngươi dựa vào cái gì
mà vẫn còn sống!”

Nhạn Hồi không phản bác.

“Ngươi có biết vì cứu người như ngươi mà khiến đại sư huynh bị chê

cười, khiến núi Thần Tinh chịu biết bao sỉ nhục, ngươi có biết không?”

Cuối cùng ánh mắt Nhạn Hồi cũng dao động, nàng khom người xuống,

nhìn thẳng vào mắt Tử Nguyệt. “Sỉ nhục? Hay lắm, bắt đầu từ ngày ta bị cắt
đứt gân cốt rời khỏi núi Thần Tinh, ta không chỉ muốn trở thành sỉ nhục của
núi Thần Tinh, ta còn muốn biến thành hổ thẹn khắc lên mặt các người.”

Lời nàng khiến Tử Nguyệt đang phẫn nộ cũng sửng sốt.

“Tử Thần chết thế nào Lăng Phi rõ hơn ai hết.” Nàng nghiến răng, từng

lời từng chữ phát ra đều như đang hết sức đè nén cảm xúc, “Ta có lỗi, lỗi là
đến nay vẫn chưa giết được Lăng Phi.”

Tử Nguyệt ngây người.

Nhạn Hồi đứng lên, nói Chúc Ly: “Thả cô ta ra, cho cô ta về núi Thần

Tinh.” Nàng nghiêng đầu, nhìn Tử Nguyệt với ánh mắt lạnh lẽo. “Để cô ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.