HỘ TÂM - Trang 926

Viên nội đan Cửu đầu xà đó không phải là cách giải quyết.

Siết chặt bàn tay, Nhạn Hồi nghiến răng âm thầm quay về phòng

mình.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời lên cao, trời và mây không bao giờ vì bất

kỳ ai hay bất cứ chuyện gì ở hạ giới mà thay đổi hay muộn phiền, Nhạn
Hồi ngồi bên giường, ngây ngẩn nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, nàng cảm
thấy hiện giờ mình như một con thú bị nhốt, không thể ra khỏi chiếc
lồng của hiện thực, khó xử đôi đường.

Nàng yêu Thiên Diệu, yêu đến mức hi vọng mỗi một ngày trong cuộc

sống sau này của mình đều có người này bên cạnh, yêu đến mức chỉ
nghĩ đến việc nắm tay hắn đi khắp thế gian, cho dù phiêu bạt bốn
phương cũng cảm thấy bình yên hạnh phúc.

Nàng hi vọng mình có thể mãi mãi ở bên hắn. Khi mắt còn có thể

nhìn, nàng sẽ bên hắn cùng ngắm mặt trời mọc rồi lặn. Lúc tai còn có
thể nghe, hắn sẽ bên nàng cùng lắng nghe tiếng thủy triều lên xuống.

Thiên Diệu quá cô đơn, nàng cũng vậy.

Họ từng là người bị thế gian ruồng bỏ, sau đó họ gặp nhau. Song

họ… lại có mối quan hệ “một mất một còn” như thế đấy.

Nhạn Hồi cúi đầu im lặng ngồi một lúc lâu, đến khi ngẩng lên, nàng

bất ngờ nhìn thấy Thiên Diệu đứng ngoài cửa sổ, sắc mặt hắn hơi tái,
dưới mắt có quầng thâm, có lẽ đêm qua hắn đã giãy giụa trong đau đớn
cùng cực.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Thiên Diệu cũng ngẩn ra rồi gật đầu,

sau đó xoay người đi về phòng mình phía bên kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.