HOA CÚC XANH - Trang 120

“Nó rơi vào cái hố dưới máng xối. Đến giờ nó vẫn nằm đấy, đã ba

mươi năm rồi. Ngay lúc này đang mưa và hòn bi thủy tinh cứ lăn sòng sọc
trong nước mưa lạnh chảy ào ào.”

Kugler cúi đầu chịu thua, nhưng chánh án đeo kính lên và nói khẽ:

“Thưa nhân chứng, ta phải trở lại với công việc. Tên này có giết người hay
không?”

Thượng đế gật đầu. “Hắn đã giết chín người. Người đầu tiên bị hắn

giết lúc đánh nhau, vì thế hắn vào tù và đã hư hỏng trong tù. Người thứ hai
là người tình không chung thủy, vì vụ này hắn bị xử tử hình nhưng đã trốn
khỏi khám. Người thứ ba là người già bị hắn cướp. Người thứ tư là người
trực đêm.”

“Ông ta chết à?” Kugler hét lên.

“Ông ta đã chết sau ba ngày,” Thượng đế nói, “trong đau đớn khôn

cùng và để lại sáu đứa con. Người thứ năm và thứ sáu là hai vợ chồng già;
hắn giết chết họ bằng rìu và chỉ tìm được mười sáu koruna, mặc dù họ giấu
đi hơn hai mươi nghìn.”

Kugler nhảy dựng lên: “Thưa, giấu ở chỗ nào?”

“Họ giấu trong đống rơm,” Thượng đế nói. “Trong cái túi vải dưới

đống rơm, đấy là chỗ họ giấu khoản tiền vất vả kiếm được bằng cho vay lấy
lãi và ki cóp. Người thứ bảy hắn giết ở Mỹ; đây là người mới nhập cư,
đồng hương, ngây ngô như trẻ con.”

“Thế là trong đống rơm,” Kugler sửng sốt.

“Đúng rồi,” nhân chứng tiếp tục. “Người thứ tám là người đi đường,

chẳng may ngáng đường hắn khi hắn đang bị đuổi. Lúc ấy hắn đang bị
viêm mô xương và đau đớn kinh người. Con ơi, con đã trải qua nhiều
chuyện. Người thứ chín là cảnh sát, bị hắn bắn trước khi chết.”

“Tại sao hắn giết người?” chánh án hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.