HOA CÚC XANH - Trang 137

“Ông vào xem đi,” bác sĩ nói giọng khàn khàn, ông ta đi lại phía cái

xác và chỉ vào chỗ mà trước đây là cái đầu người. Ông ta lấy nhíp mở cái
trước kia gọi là môi và nhìn thấy một đám răng hỏng bẩn thỉu, đúng hơn là
những miếng vàng vàng ánh lên trên xương đen. “Ông nhìn kỹ nhé,” bác sĩ
Goldberg thở dài, dùng nhíp kéo cục răng sâu lên. Dưới cục này là hai cái
răng cửa khỏe mạnh và đẹp đẽ. Bác sĩ Goldberg không chịu đựng được lâu
hơn nữa; hai tay ông ôm chặt lấy đầu rồi chạy từ nhà xác ra ngoài.

Lát sau ông ta trở lại chỗ bác sĩ quận, mặt xám ngoét và buồn ghê

gớm. “Đấy, ông thấy những cái răng như bị hỏng chưa, ông đồng nghiệp,”
ông ta nói khẽ. “Đây là chuyện không may, các diễn viên hay dán răng
hỏng khi họ diễn người già hoặc người ăn mày. Cái thằng vô lại bẩn thỉu ấy
là diễn viên, ông đồng nghiệp ạ,” và ông ta phẩy tay tuyệt vọng rồi nói
thêm. “Và đây là diễn viên vĩ đại.”

Ngày hôm ấy bác sĩ Goldberg xuất hiện ở chỗ ông chủ nhà máy Korbel;
ông này là một người to lớn và khỏe khoắn với bộ râu như chổi xể và thân
hình như cột trụ.

“Thưa ông,” bác sĩ Goldberg nói, mắt nhìn chằm chằm qua đôi mắt

kính tròn xoe, “tôi đến gặp ông... về việc diễn viên Benda.”

“Nhưng mà,” người chủ nhà máy nói và đặt tay ra sau gáy. “Tìm thấy

anh ta rồi à?”

“Một phần thôi,” bác sĩ Goldberg nói. “Tôi nghĩ rằng ông quan tâm

việc này... vì bộ phim mà ông làm với anh ấy… mà ông tài trợ ấy.”

“Phim nào nhỉ?” người đàn ông to lớn hỏi vẻ lơ đễnh. “Tôi không biết

gì cả.”

“Tôi nói về cái bộ phim,” Goldberg nói cứng rắn, “mà trong đó Benda

đóng vai kẻ ăn mày... và phu nhân Greta đóng vai chính. Phim này làm cho
bà Greta,” bác sĩ nói với vẻ ngây ngô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.