HOA CÚC XANH - Trang 138

“Cái này không dính gì đến ông,” Korbel quát lên. “Có thể Benda đã

nói với ông? Còn quá sớm để nói chuyện này. Kế hoạch ấy có thể... Benda
nói với ông chứ gì?”

“Không đâu! Chính ông cấm Benda nói chuyện này với bất cứ ai; các

người đã bí mật. Nhưng ông biết rõ là tuần cuối cùng của cuộc đời mình
Benda để râu tóc bờm xờm, dán râu tóc giả để giống như một tên vô gia cư.
Benda đã chuẩn bị kỹ càng, đúng không?”

“Việc này tôi không biết,” chủ nhà máy ngắt lời. “Ông muốn gì nữa

nào?”

“Bộ phim này lẽ ra phải quay ngày mồng hai tháng Chín, đúng chứ.

Cảnh đầu tiên quay ở rừng Křivoklát vào lúc bình minh; người vô gia cư
thức dậy trong bìa rừng... trong sương sớm... anh ta giũ lá cây, lá thông
dính trên bộ quần áo rách... Tôi tưởng tượng ra cảnh Benda đóng. Tôi biết
anh ấy đã mặc bộ quần áo tệ nhất mà anh ấy có; quần áo anh ấy còn đầy
trong tủ... cho nên sau khi biến mất quần áo không thiếu một cái nào. Trời
ạ, thế mà không ai nghĩ ra! Ông ạ, rõ là anh ấy sẽ mặc những mảnh áo rách
và thắt dây quanh lưng như một thằng ăn mày; đấy là sở thích của anh ấy,
sở thích quan tâm kỹ càng đến bộ đồ diễn.”

“Và sao nữa?” người đàn ông to lớn hỏi và nghiêng mình về phía bóng

tối. “Tôi không hiểu, tại sao ông nói chuyện này với tôi.”

“Vì ngày mồng hai tháng Chín vào khoảng ba giờ sáng,” bác sĩ

Goldberg cứng rắn nói tiếp, “ông đã đến đón anh ấy... bằng xe đi mượn, cửa
xe đóng chặt. Tôi nghĩ rằng em ông đã lái xe vì anh ta là người chơi thể
thao và không nói nhiều. Theo thỏa thuận với Benda, ông không lên nhà
mà bấm còi bên dưới. Sau một lát Benda... hay chính xác hơn là tên ăn mày
râu ria bẩn thỉu đi xuống. Nhanh lên, ông bảo anh ấy, người quay phim đã
đi trước rồi. Và các ông đã đi đến rừng Křivoklát.”

“Ông có biết số xe không?” người đàn ông trong bóng tối nói giọng

khiêu khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.