HOA CÚC XANH - Trang 163

mất thêm cây Pilocereus fimbriatus và để lại một cái lỗ trên cát. Thế là tôi
điên lên và tôi bắt đầu đi săn tên trộm xương rồng này.

“Anh biết không, những người mộ xương rồng thực thụ họ giống như

môn đồ của các giáo sĩ đạo Hồi. Tôi nghĩ rằng thay vào râu thì trên cằm họ
mọc đầy gai và dây leo cho nên họ bị ngấm mùi xương rồng. Ở vùng tôi có
hai môn phái: Hội những người yêu xương rồng và Liên hiệp những người
yêu xương rồng, họ khác nhau ở điểm nào tôi không biết, nhưng tôi nghĩ
rằng một nhóm thì tin rằng xương rồng có linh hồn bất tử còn nhóm kia thì
tin là xương rồng mang đến những nạn nhân đẫm máu me. Cả hai hội thù
ghét nhau và truy đuổi nhau với gươm và lửa trên mặt đất và ngay cả trong
gió nữa. Vì thế tôi đã đến gặp các vị chủ tịch của hai môn phái và với tất cả
sự tin cậy tôi đã hỏi họ xem họ có nghi ngờ ai đó - ngay cả người của hội
kia - lấy trộm xương rồng của ngài Holben hay không. Khi tôi nói về việc
những cây xương rồng đặc biệt của chúng tôi bị mất thì họ đã tuyên bố
chắc chắn rằng không có bất cứ thành viên nào của họ và của cả môn phái
thù địch họ lấy trộm cả, vì hầu hết những thành viên ấy chỉ là những người
thiếu hiểu biết, vụng về và nông cạn, không thể biết gì về các giống
Wislizeni, Graessneri hay Pilocereus fimbriatus. Đối với các thành viên của
hội mình họ có thể đảm bảo về sự trong sạch và trung thực, họ không thể
ăn trộm, tất nhiên là trừ một số loại xương rồng, nhưng nếu bất cứ ai trong
bọn họ có xương rồng Wislizeni thì nhất định sẽ cho những người còn lại
xem để tôn sùng và thần thánh hóa nó. Nhưng các vị chủ tịch đều nghĩ rằng
không thể xảy ra việc này. Ngoài ra hai vị đáng kính ấy nói rằng ngoài hai
hội được xã hội công nhận hay chê bai ấy, còn lại là những người hâm mộ
xương rồng cực đoan và những người này thì tệ nhất. Đấy là những người
với sự ngưỡng mộ bồng bột của mình, họ không ưa các môn phái ôn hòa và
thậm chí họ chìm ngập trong ảo tưởng và bạo lực. Những người hâm mộ
xương rồng cực đoan này có thể làm tất cả.

“Khi không đạt được kết quả gì với hai vị trên đây, tôi leo lên một cây

phong rất đẹp trong công viên và suy nghĩ. Tôi nói nhé, tốt nhất là suy nghĩ
trên ngọn cây. Ở đó người ta được tách ra, được đung đưa và được nhìn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.