HOA CÚC XANH - Trang 202

CHUYỆN CỦA NHẠC TRƯỞNG KALINA

“Những vết giập hay những mảng bầm tím,” ông Dobeš nói, “nhiều khi đau
hơn chỗ gãy xương, nhưng chỉ khi nó ở sát xương thôi. Cái này tôi biết, tôi
là lão cầu thủ bóng đá và đã từng bị gãy xương sườn, xương quai xanh và
ngón tay. Bây giờ người ta không chơi bóng với sự nhiệt tình như thời của
tôi. Năm trước tôi hãy còn chơi; chúng tôi, bọn già muốn chỉ cho các thanh
niên đương thời về chiến thuật mà chúng tôi đã từng chơi. Tôi chơi ở vị trí
trung vệ như cách đây mười lăm hay hai mươi năm và khi tôi đỡ bóng bằng
bụng thì thủ thành bên tôi đã đá trúng tôi vào... e hèm... xương cụt hay tên
Latin là cauda equine. Lúc bị đá tôi chỉ chửi một lát, sau đó tôi quên đi,
nhưng đến đêm nó mới bắt đầu đau và buổi sáng thì tôi không cựa quậy
được. Nó đau đến nỗi tôi không nâng được tay lên, không hắt xì hơi nổi, cái
đặc biệt là tất cả mọi bộ phận trong cơ thể đều liên quan đến nhau. Thế là
tôi nằm ngửa như con bọ rùa chết cứng, ngay cả chuyển sang nằm nghiêng
cũng không được, ngay cả ngọ nguậy ngón cái chân cũng không xong,
không thể làm gì hết, tôi chỉ nằm thở và đằng hắng. Tôi đau khủng khiếp.

“Tôi đã nằm trong tình trạng đó suốt một ngày một đêm. Tôi không

chợp mắt được ngay cả một giây. Lạ nhất là thời gian dài lê thê khi người ta
không thể cựa quậy. Thật đáng xấu hổ khi người ta bị tan nát. Tôi tính toán,
đếm số mũ, tôi cầu kinh và thậm chí nhớ lại cả mấy bài thơ, cốt để cho thời
gian trôi đi, nhưng vẫn còn là đêm. Bỗng nhiên, lúc đó có thể là hai giờ
sáng, tôi nghe thấy ai đó chạy hết sức bình sinh trên phố và sau người này
là một nhóm người và tôi nghe thấy tiếng của khoảng sáu người: Mày sẽ
biết tay, tao sẽ xẻ thịt mày, mày là thằng khốn nạn, đồ giặc và vân vân.
Người ta tóm được nó ngay dưới cửa sổ nhà tôi và tất cả bắt đầu: tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.