HOA CÚC XANH - Trang 222

của ông là Canaan, người bị Noe nguyền rủa và bắt làm nô lệ cho các anh
em của mình.

Dân tộc sống ở miền Zakarpaty.

“Ông bảo nó cứ đợi đấy hay ngày mai nó hãy đến, tôi quát; tôi đang

khóc cho tuổi trẻ và đang chôn vùi các giấc mơ của mình; ta yêu một phu
nhân, một phu nhân tuyệt đẹp và vĩ đại... hãy chơi cho ta đi, đồ Tsigan trộm
cắp, hãy chơi cho ta nỗi đau từ tâm hồn... tóm lại là tôi nói những câu như
thế; các ông biết đấy, nó đi với cái âm nhạc ấy, cả nỗi đau và cái việc uống
say khủng khiếp. Sau khoảng một giờ chủ quán lại đến và nói rằng cái cậu
người Rusín nhỏ bé ấy vẫn đợi bên ngoài trên băng tuyết giá lạnh. Nhưng
tôi vẫn chưa khóc xong cái tuổi trẻ và chưa dìm chết nỗi đau của mình
trong rượu Tokai Aszu

*

, tôi chỉ phẩy tay như Thành Cát Tư Hãn và nói

rằng tôi không quan tâm gì hết, các người cứ chơi đi, lũ Tsigan kia; và sau
đó có chuyện gì thì tôi cũng chẳng nhớ rõ nữa. Nhưng buổi sáng khi tôi ra
khỏi quán, trời giá lạnh đến mức tuyết rơi lạo xạo và tiếng vang như
chuông, nhưng trước quán rượu cái thằng Rusín nhỏ bé ấy vẫn đứng đấy,
chân đi đôi giày mỏng màu trắng, mặc quần trắng và áo da cừu trắng. Khi
nhìn thấy tôi nó cúi rạp mình và nói cái gì đó giọng khàn khàn.

Một loại rượu vang của Hungaria.

“Mày muốn gì hả, thằng chăn cừu kia, tôi nói; nếu mày muốn làm

phiền thì tao sẽ cho cái tát.

“Thưa ông lớn, thằng Rusín nhỏ bé ấy nói, ông trưởng thôn Volova

Lehota bảo tôi đến đây. Maryna Matejová đã bị giết chết.

“Tôi tỉnh ra được một chút; Volova Lehota là một thôn nhỏ, đúng hơn

là một xóm nhỏ trong núi với mười ba ngôi nhà, cách đây khoảng ba mươi
kilômét, tóm lại là vào mùa đông thì đây là một chỗ hẻo lánh. Trời ạ, tôi hét
lên, ai đã giết cô ta?

“Tôi đã giết, thưa ông lớn, thằng Rusín ấy khiêm nhường nói. Tên tôi

là Juraj Čup, con trai của Dimitr Čup.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.