HOA CÚC XANH - Trang 231

người đã chết, phải đứng nghiêm bên cạnh giường mình để đón chào quan
lớn theo thông lệ. Vì chờ đợi hơi lâu nên để đỡ mỏi Lojzík co một chân lên,
tì đầu gối vào giường và đứng trên một chân. Lúc ấy lão Oberhuber xông
vào, mặt đỏ tía tai vì tức giận và quát ngay khi vào cửa: Ra mặt trận! Người
này được! Tauglich

*

! Sau đó lão nhìn vào Lojzík đang đứng trên một chân,

lão đỏ mặt hơn. Einbeinig

*

, lão quát. Sofort

*

, gửi ngay về nhà! Trời, tại sao

các vị giữ ở đây thằng một chân? Đây là chuồng cho bọn què à? Tống cổ
nó đi ngay! Đồ láo, vì việc này tao sẽ tống hết chúng mày ra mặt trận! Các
đại diện tái mặt vì sợ hãi, họ lắp bắp rằng tất cả mọi việc sẽ được xử lý
ngay, nhưng lúc đó Oberhuber đã hét bên giường bên, rằng người lính vừa
mổ hôm qua phải ra ngay mặt trận.

Quân y của Đế quốc Áo.

Tiếng Đức: Đủ sức ra mặt trận, cho đi ngay!

Tiếng Đức: Phù hợp.

Tiếng Đức: Một chân.

Tiếng Đức: Ngay lập tức.

“Giờ phút đó Lojzík, với chữ ký của chính tay lão Oberhuber, được

thả về như là người thương binh một chân. Vì Lojzík là một thanh niên
khôn lỏi nên nó lập tức nộp đơn để nó, một thương binh nặng, năm nào
cũng được gạch tên khỏi danh sách nam giới có nghĩa vụ quân sự và được
hưởng phụ cấp thương binh. Nhưng làm nghề thợ bánh mì thì nó phải có cả
hai chân, dù là chân cong như người ta nói về thợ bánh mì, cho nên khi ai
đã có giấy chứng nhận là chỉ có một chân thì người đó không thể được làm
nghề của mình. Với những thủ tục hành chính phức tạp cần thiết nó được
chứng nhận là thương binh bốn mươi nhăm phần trăm, trên cơ sở đó nó
được nhận ngần nấy tiền trợ cấp thương binh hằng tháng. Được, thế là trang
sử về cái chân bị mất bắt đầu từ đó.

“Từ khi ấy Lojzík nhận trợ cấp thương binh, nó giúp bố nó trong lò

bánh mì và sau đó cưới vợ, nhưng đôi khi nó quan sát và thấy rằng cái chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.