HOA CÚC XANH - Trang 272

như nhìn dưới kính phóng đại méo mó. Hắn là một gã nhà quê trẻ, trên tay
đeo dây vàng và hắn vội vã kỳ lạ đến mức cảnh sát khó mà theo kịp. Hắn
đổ mồ hôi mũi, mắt lồi ra và chớp lên hoảng hốt. Người ta nhìn thấy rõ là
hắn rất sợ hãi y như con thỏ bị đem ra giải phẫu. Tôi không thể quên cái
mặt ấy. Sau lần gặp ấy tôi thấy xấu hổ và trống trải. Bây giờ họ sẽ xử hắn,
tôi nghĩ, vụ xử hắn sẽ kéo dài vài tháng để có thể xử hắn tội tử hình. Cuối
cùng thì tôi thấy thương hại hắn và tôi cảm thấy nhẹ đi nếu hắn thoát cái tội
ấy. Không phải vì hắn có khuôn mặt ưa nhìn, ngược lại mới đúng, nhưng
tôi đã nhìn thấy hắn ở quá gần, đã nhìn thấy hắn chớp mắt vì đau khổ. Tôi
không có sự nhạy cảm nào đối với một tên quỷ, nhưng nhìn rất gần thì đây
không phải kẻ giết người mà là con người. Tôi có thể nói với các ông, cái
này tôi không hiểu, tôi không biết tôi có thể làm gì, nếu tôi là thẩm phán vụ
của hắn, nhưng tôi thấy buồn từ việc này, cứ như chính tôi cần được chuộc
tội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.