HOA CÚC XANH - Trang 32

đây không có sự rung cảm, chỉ có lý trí. Chỉ có tính toán lý trí trong mỗi chi
tiết nhỏ. Nó giống như khi người ta giải một bài toán hay bài kỹ thuật.
Không, người này không khi nào trách mình. Người này tự tin và nguy
hiểm trước chính mình; người này không phải lo sợ trước lương tâm của
mình. Tôi có cảm giác như đang nhìn xuống từ phía trên; con người này
kiêu căng và tự phụ; rất vui sướng khi mọi người sợ mình.” Nhà thông thái
uống thêm một ngụm nước. “Nhưng người này là một diễn viên hài. Trong
thâm tâm hắn là kẻ hám lợi, kẻ đưa ra cuộc chơi. Hắn có thể làm cả thế giới
chưng hửng bằng những hành động của mình. Đủ rồi. Tôi mệt. Tôi không
thích hắn ta.”

“Này ông Janowitz ạ,” ông công tố viên nói đầy xúc cảm, “chuyện này

thực sự đáng kinh ngạc, cái tay thông thái ấy. Cái hắn ta nói đúng như tranh
truyền thần. Một con người mạnh mẽ, vô cảm, chỉ thấy trong mọi người các
con mồi của mình; một cầu thủ hoàn mỹ trong cuộc chơi của mình; bộ óc
của hắn luôn luôn chuẩn bị các hoạt động trí tuệ và không bao giờ trách
mình điều gì; quân tử mà lại là diễn viên hài. Ông Janowitz ạ, cái tay
Karadagh đã nói đúng một trăm phần trăm.”

“Đấy, ông thấy chưa,” ông Janowitz tâng bốc thêm. “Tôi chả bảo ông

thế ư? Còn bức thư là của tên Schliefen từ Liberec, đúng không?”

“Không phải đâu,” ông công tố viên reo lên. “Ông Janowitz ạ, đấy là

thư của một kẻ giết người.”

“Nhưng, nhưng,” ông Janowitz ngạc nhiên, “tôi cứ nghĩ là thư của tay

Schliefen, chủ nhà máy dệt; ông biết đấy, hắn là tên lừa đảo ghê gớm, cái
tên Schliefen ấy.”

“Không đâu, đấy là thư của Hugo Muller, kẻ giết em mình. Ông không

để ý thấy tay thông thái nói về chiếc thuyền trên hồ à? Từ trên thuyền Hugo
Muller đã ném xác em mình xuống nước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.