HOA HỒNG CHO EMILY - Trang 6

- Đã đến lúc bắt buộc phải làm một cái gì, ông thẩm phán ạ. Bất đắc dĩ lắm
tôi mới phải tính đến chuyện quấy rầy cô Emily, nhưng quả thật đã đến lúc
chúng ta phải làm một cái gì.

Tối hôm ấy, hội đồng thành phố họp: ba người đứng tuổi và một thanh
niên, một nhân vật của thế hệ đang lên.

- Giản dị lắm - chàng thanh niên nói - bảo cô phải tẩy uế nhà cửa. Hạn cho
cô một thời gian, nếu không thì...

- Trời đất, thưa ông bạn - lời ông thẩm phán Stevens - liệu ông có thể sỗ
sàng nói thẳng vào mặt một phụ nữ rằng người bà ta hôi hám sao?

Thế rồi đêm hôm sau vào lúc quá nửa đêm, bốn người đàn ông băng qua
sân cỏ nhà cô Emily, lén vào như bọn ăn trộm, họ đánh hơi dọc cái hầm nhà
xây gạch, theo những cửa thông hơi phía trên hầm, đồng thời một người
thọc tay vào bao tải đeo trên lưng, rồi vung tay ra đều đặn hệt như người
gieo mạ. Họ đẩy cửa hầm, đi vào trong, rắc vôi bột, rắc cả những gian nhà
phụ bên ngoài. Khi họ trở ra, cũng lại băng qua sân cỏ, thì thấy một khung
cửa sổ lúc trước tối, bây giờ có ánh sáng, và họ thấy cô Emily ngồi đó trước
ánh dèn, cô ngồi thẳng im lìm như một pho tượng. Họ lặng lẽ bò qua sân
cỏ, lẩn vào bóng những hàng cây dạ hợp trồng dọc theo hè phố. Một hai
tuần sau thì mùi hôi thối không còn.

Chừng đó mọi người mới thấy thương hại cô. Dân trong tỉnh lại nhớ đến bà
cụ Wyatt, bà cô của cô ta, sau cùng đã thực sự phát điên vì nhận ra là giòng
họ Grierson đã tự đề cao hơi quá lố. Không một chàng trai tráng nào khả dĩ
có thể xứng hợp với cô Emily. Chúng tôi thường hình dung những nhân vật
trong dòng họ cô như những hình trên một bức ảnh - phía trong cùng là cô
Emily mặc đồ trắng, dáng mảnh mai, phía trước là cha cô, xây lưng lại phía
cô, hai chân dang ra, tay lăm lăm chiếc roi ngự, cả hai nổi bật trong khung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.