HOA HỒNG CHO EMILY - Trang 9

Rồi họ thì thào hỏi nhau:

- Các bà có nghĩ vậy không?

Kẻ tán vào thì bảo:

- Dĩ nhiên là thế. Còn gì bằng...

Những lời đàm tiếu đó thốt ra sau những bàn tay che miệng, phía sau
những màn lụa và sa tanh, bên trong những bức mành che nắng, được sột
soạt cuộn lén vào những chiều chủ nhật khi vừa có tiếng clop clop clop của
cặp ngựa hồng lanh lẹ lướt qua. " Tội nghiệp cho Emily" .

Cô vẫn ngẩng cao đầu - ngay cả khi chúng tôi cho rằng cô thật thế - Có thể
nói hơn bao giờ hết cô đòi mọi người phải công nhận cái phẩm cách của cô
như một người cuối cùng trong giòng họ Grierson dường như chính cái vẻ
tầm thường ấy tái xác nhận nhân cách bất khả xâm phạm của cô. Ví như
hôm cô đi mua thuốc giệt chuột, chất nhân ngôn. Đó là việc xảy ra hơn một
năm sau lời thốt thương hại " Tội nghiệp cho Emily" của thiên hạ, vào thời
gian hai người chị họ cô đến chơi ở nhà, cô bảo với người bán thuốc:

- Tôi muốn mua độc dược.

Năm ấy cô ngoài ba chục. Người cô vẫn mảnh mai tuy có gầy hơn thường
lệ, cặp mắt đen láy của cô lạnh lùng, ngạo mạn trên một khuôn mặt mà da
thịt căng xếch tới thái dương bao quanh hai quầng mẳt trông tựa khuôn mặt
của kẻ gác hải đăng

- Tôi muốn mua độc dược, - Cô nói.

- Vâng được, cô Emily, loại nào thưa cô? Cho chuột hay giống vật nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.