HOA HỒNG GIẤY - Trang 1080

Thương Minh Tinh được bố trí phụ trách hậu cần trong huyện Vân. Có

một công việc ổn định, chị ta đã trở nên chín chắn và trầm tĩnh hơn trước
rất nhiều. Không lâu sau đó thì có một thầy giáo theo đuổi chị ta, hai người
họ nhanh chóng trở nên thân mật. Trước đó không lâu, bố mẹ hai bên đã
gặp mặt, mùa thu này sẽ tổ chức hôn lễ. Tin vui này đã xua đi nỗi buồn
thương vẫn bao phủ nhà họ Thương lâu nay.

Khang Kiếm nhíu mày. Bình thường anh chỉ lịch sự chào hỏi ông bà

Thương chứ rất ít khi nói chuyện.

- Đây là món hồi nhỏ con bé thích ăn nhất, tôi… hôm nay tôi có làm

một ít. - Bà Thương đưa cho Khang Kiếm một cái đĩa đựng đầy há cảo
trứng màu vàng ruộm. - Trước kia nhà nghèo, đến Tết tôi làm cho Minh
Thiên mấy cái, nó chỉ ăn một cái, còn lại tranh thủ lúc tôi không để ý là đưa
hết cho Bạch Nhạn.

Khang Kiếm bần thần nhận cái đĩa.

- Bây giờ nó như thế, tôi nhìn mà đau lòng, thật có lỗi với nó. Nhưng

tôi… - Bà Thương ứa nước mắt, nghẹn ngào không nói được tiếp, vội vã đi
vào nhà.

- Cám ơn bác! - Khang Kiếm bưng chiếc đĩa về nhà.

- Bạch Nhạn, có nhớ anh không? - Anh mỉm cười nhìn Bạch Nhạn,

nhưng cô không nhìn anh, không nhìn hoa hồng, ánh mắt dính chặt lấy đĩa
bánh trứng. Hàng lông mày thanh tú cau lại, ánh mắt thoáng ánh lên vẻ kỳ
lạ và nghi hoặc.

- Cậu về rồi! - Bà Bạch Mộ Mai từ trong phòng đi ra, chỉ vào Bạch

Nhạn - Hôm nay nó nấu cơm đấy.

- Hả? - Khang Kiếm không dám tin vào tai mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.