HOA HỒNG GIẤY - Trang 140

Ông Tùng Trọng Sơn rất thân thiết, bảo thư ký rót trà cho Khang Kiếm,

ân cần cùng anh ngồi xuông sofa, hỏi thăm sức khỏe của ông Khang Vân
Lâm, lại than vãn về việc môi trường hiện nay tồi tệ ra làm sao. Tiếp đó,
ông nói tới việc cải tạo thành phố mà Khang Kiếm phụ trách.

- Tiểu Kiếm à, dự án này rất lớn, quy mô lại rộng, cậu sẽ vất vả đó. Dự

án lớn dễ lập thành tích, nhưng cũng dễ xảy ra sự cố. Có một số chủ đầu tư
làm ăn mờ ám, việc gì cũng nhét phong bao, quà cáp, cậu phải đề phòng
chuyện này, bây giờ chính là thời điểm quan trọng trong sự nghiệp của cậu,
đừng để chuyện nhỏ ảnh hưởng đến việc lớn.

Khang Kiếm nhìn ông Tùng Trọng Sơn. Ánh mắt ông Tùng Trọng Sơn

rất lạ, tựa như dò xét, lại tựa như tán dương, tựa như quan tâm, lại tựa như
trách móc.

Thời gian Khang Kiếm ở trên quan trường tuy không dài, nhưng cũng

vẫn hiểu đôi chút về con cáo già đã nhiều năm lăn lộn trên quan trường
Tùng Trọng Sơn này. Ông ta rõ ràng là đang nhắc nhở, thực ra chắc chắn là
có người đã xì xào kể tội anh với ông ta, ông ta gióng một hồi chuông cảnh
báo, giọng kẻ cả của người bề trên, cũng là nể mặt ông Khang Vân Lâm.

Trong lòng Khang Kiếm bỗng chốc cảnh giác, nhưng trên mặt không để

lộ điều gì:

- Cảm ơn bí thư Tùng, tôi sẽ chú ý.

- Ừ, tôi thích sự điềm đạm và năng lực của cậu. Tiểu Kiếm này, tôi già

rồi, sau này Tân Giang phải dựa vào những người trẻ như các cậu, cố gắng
nỗ lực, tôi đánh giá cao cậu.

Ông Tùng Trọng Sơn cười đầy ẩn ý, đứng dậy đi về bàn làm việc, như

thế có nghĩa là tiễn khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.