HOA HỒNG GIẤY - Trang 220

Nước mắt và sự dịu dàng không còn là vũ khí, cô còn có thể dùng cái gì

để níu kéo trái tim anh?

Trái tim anh đang nằm ở đâu?

Người phụ nữ có bộ mặt ngu xuẩn đó ảnh hưởng đến anh vậy sao? Có

phải thế không?

Y Đồng Đồng giơ tay lau nước mắt, gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia

căm hận không hề tương xứng:

- Không cần phải tốn công vì em.

- Đây là chuyện của anh, không liên quan đến em.

Khóe miệng Y Đồng Đồng nhếch lên lạnh lùng, cô cầm chùm chìa khóa

trên bàn, ước lượng trong lòng bàn tay:

- Cảm ơn!

Tại sao lại không nhận chứ?

Thanh cao, không phải là thứ để diễn cho người đàn ông như Khang

Kiếm xem. Không có được tình yêu thì tìm kiếm sự an ủi về mặt vật chất.
Người phụ nữ thông minh rất biết cách đối xử tốt với bản thân mình.

- Uống cà phê xong, chúng ta giải tán. – Y Đồng Đồng nâng cốc cụng ly

với anh, nhìn ra xung quanh, lòng xót xa – Không làm được bạn của trợ lý
Khang, cũng tức là không còn cơ hội uống loại cà phê thơm ngon thế này
nữa. Ở đây thật tuyệt, đứng bên cửa sổ có thể phóng mắt ra tận Trường
Giang, nhìn được toàn cảnh thành phố dưới chân mình. Ông chủ Hoa là bạn
bè, có lẽ ông ấy sẽ mở cửa quán cà phê này đón em, nhưng người cùng
uống cà phê với em ở nơi đâu?

Khang Kiếm im lặng, nếu không thì biết nói gì đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.