HOA HỒNG GIẤY - Trang 264

Chỉ có thể cố đến tháng Một năm sau? Cô thật sự đã quyết định, muốn

bỏ rơi anh rồi. Bao dung như vậy, độ lượng như vậy, không ghi nhớ hiềm
khích cũ. Cô tựa như một thiên thần trong trắng, còn anh là kẻ tiểu nhân đê
tiện.

Không sao hết, anh biết sớm muộn gì cô cũng hận anh, thời gian nửa

năm đủ để anh tiến hành kế hoạch của mình, mọi thứ đều chưa lệch ra khỏi
quỹ đạo, nhưng tại sao trái tim anh vẫn vì cô mà quặn đau?

Ngày hôm sau, nhiệt độ không tăng nữa, Khang Kiếm cảm thấy tinh

thần tốt hơn rất nhiều, chỉ có cơ thể hơi suy nhược. Anh xuống lầu ăn cơm,
trên bàn lại có sữa tươi, hoa quả và cả trứng gà luộc, cháo rau xanh mướt
mát.

Bạch Nhạn đang phơi quần áo trên ban công, mưa thuận gió hòa, không

thể nhận ra rằng tối qua giữa họ đã từng có một cuộc nói chuyện sâu sắc.

- Sếp ơi, vừa rồi anh Giản gọi điện đến nói chuyện giải tỏa gì đó, lát nữa

anh ấy đến đón anh. Như vậy đi, ban ngày em vẫn đến bệnh viện làm, anh
còn truyền nước hai ngày nữa, buổi tối em về truyền cho anh. Nhưng anh
cố gắng đừng mở điều hòa, ra mồ hôi cũng không sao.

Bạch Nhạn vào phòng giặt, đặt chậu xuống, lúc đi ra, cô đã thay sang bộ

quần áo đi làm.

- Em không ăn sáng à? – Khang Kiếm đuổi theo cô.

- Em ăn rồi, hôm nay anh không cần rửa bát, đợi tối em về rồi rửa. – Cô

kiểm tra túi xách, vẫy tay với anh rồi ra khỏi cửa.

Một mình anh ngồi bên bàn, nguấy cháo trong bát, anh biết bát cháo này

là cô cất công nấu cho anh, nhưng anh lại chẳng muốn ăn gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.