HOA HỒNG GIẤY - Trang 289

- Lệ Lệ, nhìn xem, đây là nhà mới của chúng ta đó!

Bạch Nhạn chăm chăm nhìn con chó nhỏ trắng như tuyết, ánh mắt mơ

hồ, suy nghĩ miên man, đầu óc trống rỗng.

Anh trai của Lệ Lệ - sếp Khang, cuối cùng cũng hồi phủ trước bữa tối.

- Kiếm Kiếm! Lại đây mau, ngồi cạnh mẹ! – Bà Lý Tâm Hà dang hai

tay, nhìn Khang Kiếm bằng ánh mắt tự hào, đợi Khang Kiếm ngồi xuống,
mặt bà bỗng sa sầm lại:

- Sao sắc mặt con kém thế?

Khang Kiếm ngẩn người, xoa cằm:

- Kém ạ? Con vẫn tốt mà!

Hai ngày nay ngủ nhiều hơn bình thường, đáng lẽ trông vẫn ổn chứ.

- Sao mà vẫn tốt được? Con ra soi gương mà xem, mặt gầy gò vàng vọt,

cằm nhọn cả ra. – Bà Lý Tâm Hà cau mặt, nói vẻ nghiêm trọng – Bây giờ
con còn trẻ, cơ thể vẫn chịu được, nhưng không thể hoang tàng bừa bãi, có
những chuyện phải tiết chế lại, sau này con còn phải làm nên nghiệp lớn
nữa!

- Mẹ!

Khang Kiếm liếc nhìn Bạch Nhạn đang bê thức ăn ra bàn, cô nửa cười

nửa không, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ thấu hiểu.

- Sao vậy, mẹ không thể nói con sao? Mẹ là muốn tốt cho con, đừng có

bắt chước bố con… - Bà Lý Tâm Hà bỗng ngừng lại – Chúng ta vào phòng
nói chuyện đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.