HOA HỒNG GIẤY - Trang 374

sấm cực lớn, mưa bão ào ào kéo đến, ầm ập trút xuống, cửa sổ bằng kính
lập tức tràn trề nước,

Bên ngoài ồn ã náo nhiệt, trong phòng lại yên ắng lạ thường.

Khang Kiếm chống tay lên cửa sổ nhìn một lúc rồi quay lại cầm điện

thoại trên bàn xem, không có tin nhắn, không có cuộc gọi đến, anh không
khỏi cau mày.

Có thể coi Khang Kiếm một nửa là người Bắc Kinh, thời thơ ấu lớn lên

ở đây, học đại học ở đây, trước sau tổng cộng cũng gần mười năm. Lần này
đến Bắc Kinh công tác, anh không ở nhà bà ngoại mà ở khách sạn.

Không phải anh lãng phí tiền thuế của nhân dân Tân Giang, mà là anh

đến Bắc Kinh làm việc với tư cách trợ lý thị trưởng thành phố Tân Giang,
ra ngoài viếng thăm người ta, người ta hỏi anh ở đâu, không thể nhỏ mọn
nói rằng tôi ở nhà người thân. Như thế này, nếu người ta lịch sự tới thăm
viếng lại thì cũng có chỗ tiếp đón.

Giản Đơn đi cùng anh, lần đầu tiên tới Bắc Kinh, cậu ta phấn khởi như

nhà quê lên tỉnh, tay cầm máy ảnh chụp lia lịa. Hai ngày trước, họ chạy
khắp nơi tìm mọi cách, lôi kéo quan hệ, mời khách, tặng quà, trong đó còn
bao gồm cả việc đi kết thân với “phóng viên nổi tiếng” của các hãng truyền
thông lớn. Trời nóng, hai người đi từ sáng sớm đến giữa trưa mới về, mệt rã
rời, Khang Kiếm còn nổi nhọt trên miệng. Nhưng sự tình cũng có tiến triển.
Chưa nói tới ảnh hưởng của mấy ông bác Khang Kiếm ở Bắc Kinh, bản
thân anh cũng có rất nhiều bạn bè làm việc trong các bộ ngành lớn. Cái bài
viết trên mạng lan nhanh như cỏ dại sau mưa không thể kìm hãm, bây giờ
chỉ có thể thông qua các hãng truyền thông có thâm niên, viết các bài phản
biện chính thống để ngăn chặn sự việc bị phóng đại.

Liên hệ được với mấy vị “phóng viên nổi tiếng”, Khang Kiếm mới nhẹ

cả người, hôm nay cuối cùng cũng có thể ở trong khách sạn nghỉ ngơi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.