HOA HỒNG GIẤY - Trang 375

tử tế. Giản Đơn phấn khích bất chấp mưa gió, từ sáng sớm đã bắt xe tới
Thiên An Môn tham quan.

Nhàn cư lại sẽ nghĩ này nghĩ nọ, nghĩ tới nhiều nhất chính là Bạch

Nhạn.

Lúc kết hôn họ không đi chụp ảnh cưới. Để lấy được giấy đăng ký, hai

người mới chụp chung một tấm. Nhưng khi xác lập quan hệ yêu đương,
Bạch Nhạn chọn một tấm ảnh, sau khi ép plastic liền nhét vào ví anh, tươi
cười nói nếu phải cách xa nhau chút xíu thì nó có thể tạm thời giúp giải tỏa
sự nhớ nhung.

Tấm ảnh đó chụp ở trường y tá, mùa xuân trước khi tốt nghiệp, Bạch

Nhạn đứng dưới một tán trúc đào đang nở rộ, người còn xinh hơn hoa.

Khang Kiếm lấy chiếc ví trong túi quần ra, gương mặt rạng rỡ như hoa

của Bạch Nhạn đập vào mắt anh. Anh chầm chậm vuốt ve hàng lông mày
thanh tú của cô, tóc mái rẽ ngôi, lúm đồng tiền ngọt ngào, cái cổ cao cao…

Khang Kiếm thở một hơi nặng nề, lại quay sang nhìn điện thoại.

Điện thoại nằm im lìm trên bàn.

Hôm đó ăn cơm xong, trên đường đi nhận được điện thoại của ông Tùng

Trọng Sơn, anh như trút được gánh nặng, coi như anh đã tìm được một cái
cớ quang minh chính đại đã khỏi phải đối diện với Bạch Nhạn.

Anh tắt nguồn điện thoại di động, suốt đêm ở văn phòng cùng Giản Đơn

chuẩn bị tư liệu lên Bắc Kinh.

Trước khi lên máy bay, anh gọi điện thoại cho ông Khang Vân Lâm, gọi

cho thím Ngô, chỉ không gọi cho Bạch Nhạn. Anh đứng trước khu vực
kiểm tra an ninh, nắm chặt điện thoại, do dự hồi lâu, muốn gọi điện thoại
cho cô, nhưng cuối cùng vẫn tắt máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.