HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 173

Hóa ra hiểu lầm chuyện này! Trì Linh Đồng bối rối cười: “Đó… là xe

của bạn em.”

“Không phải Xa Thành? Không đúng, em đang nói dối, em đang ‘có tật

thì giật mình’.” Ánh mắt của Nhạc Tĩnh Phân lạnh lẽo.

Trì Linh Đồng bất đắc dĩ đáp: “Chủ tịch Nhạc, không phải cứ có tật thì

mới giật mình, đôi khi, người có tật đã được đào tạo bài bản rồi, sẽ không
giật mình nữa, còn người giật mình thường rất ít khi làm chuyện xấu, nhưng
lại bị nghi ngờ là có tật.”

“Được, chị chấp nhận lời giải thích của em. Coi như Xa Thành có ý nói

ra mấy câu kia để thăm dò chị còn tình cảm với anh ta hay không. Nhưng
Tiểu Trì, sau khi em tới Thái Hoa, gặp gỡ qua lại với ai chị đều biết hết,
Mercedes không phải loại xe đâu đâu cũng thấy. Trừ khi em nói cho chị biết
bạn em họ gì tên gì, chị mới có thể hoàn toàn tin tưởng em.”

Nhạc Tĩnh Phân biết những câu này hơi quá đáng, nhưng chị ta chẳng

còn cách nào khác. Một khi phụ nữ có lòng hoài nghi, mười con ngựa cũng
không thể kéo về. Bây giờ cần có sức lực của mười con ngựa để xóa bỏ sự
nghi ngờ của chị ta, bởi vì chị ta thực sự rất để tâm, rất rất để tâm tới Trì
Linh Đồng.

Trì Linh Đồng đờ ra, trong đầu thoáng hiện bóng dáng của Bùi Địch

Thanh. Nếu cô gọi một cú điện thoại, chắc chắn Bùi Địch Thanh có thể lái
xe tới đây ngay tức thì. Nhưng một khi anh đến đây, sự việc càng nghiêm
trọng hơn, sợ rằng Nhạc Tĩnh Phân sẽ nổi điên.

“Chủ tịch Nhạc, em… hình như cũng có quyền tự do kết bạn…” Cô ấp

úng, căng thẳng xoa xoa tay.

“Tiểu Trì, em phải hiểu tâm trạng của chị, nếu là em thì em cũng sẽ làm

vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.