HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 184

Hoa tới đây sao?”

Nhạc Tĩnh Phân vội giới thiệu hai vị Phó tổng giám đốc với Bùi Địch

Thanh, sau đó chỉ về phía quầy lễ tân – nơi Trần Thần và Trì Linh Đồng
đang đứng, “Đó là hai nhà thiết kế trẻ của Thái Hoa.”

“Ai là Trì Linh Đồng nhiều lần giành được giải thưởng?” Bùi Địch

Thanh giả vời hiếu kỳ, hỏi.

Nhạc Tĩnh Phân cười cười, giọng nói có chút tự hào, “Là cô bé kia, rất

khó tin đúng không!”

Bùi Địch Thanh gật đầu, “Ừm, khá bất ngờ.”

Trì Linh Đồng vẫn cúi đầu nãy giờ, thầm hừ, Bùi Địch Thanh cố gắng

thêm chút nữa thì có thể sang Mỹ tranh tượng vàng Oscar được rồi.

Nhạc Tĩnh Phân chào hỏi tất cả mọi người, sau đó bọn họ lên tầng nghỉ

ngơi, buổi tối sẽ có một buổi tiệc chào mừng.

“Tổng giám đốc Bùi, không thể thế được!” Quân Mục Viễn đứng cạnh

Bùi Địch Thanh, miệng há to, “Anh đi xuống đó, bộc lộ thân phận, chỉ vì
liếc nhìn cô bé Trì Linh Đồng kia?”

Đáy mắt sâu thẳm của Bùi Địch Thanh thoáng hiện ý cười, “Anh ngạc

nhiên vì cô ấy còn trẻ quá à?” Anh nhìn qua cửa kính, không khí nóng
phiêu đãng giữa tầng không, lên lên xuống xuống --- gần đây, tâm trạng anh
cũng y như thế. Ánh mặt trời lấp lánh, khiến anh nhớ đến một cặp mắt to
trong trẻo mà ranh mãnh.

“Tổng giám đốc Bùi, anh là con cháu thế gia của xứ Cảng Thành

(*)

. E

rằng chuyện hôn nhân đại sự của đời anh, ông cụ đã thu xếp từ lâu.” Quân
Mục Viễn nhìn anh, nhắc nhở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.